LỬA HẬN - Trang 134

trong phía vai phải khiến nàng thở hắt ra. “Sáng nay chắc em trông như quả
cà chua dập”.

“Cố lên”. Anh vòng tay quanh eo dìu nàng và họ lại đi tiếp. “Có còn xa lắm
không?”

Nàng nhìn chăm chú qua màn đêm và nhận thấy có ánh đèn nhấp nháy
đằng xa. “Gần đến rồi”.

Nhìn thấy hình dáng ngôi nhà quen thuộc mái dốc phủ rêu phong khiến
Sable như muốn khóc. Như phần lớn những người cao tuổi ở Atchafalaya,
ông bà Martin sống trong một ngôi nhà nhỏ làm từ cây rừng tự nhiên được
đốn hạ cưa xẻ nhờ sự giúp đỡ của gia đình và bà con hàng xóm. Các súc gỗ
bách nặng giữ cho ngôi nhà cao quá mặt đất chừng hai bộ để phòng ngừa lũ
lụt cùng cái nóng và đám côn trùng. Theo thời gian và mưa nắng những súc
gỗ đã nứt nẻ trông cũng cổ xưa thô kệch như hàng cây lặng lẽ quanh nhà.

Một ngọn đèn gần cửa sổ trước tỏa ánh sáng màu vàng xuống các bậc đá
dẫn đến chỗ hiên nhà quét sơn trắng. Có làn khói nhẹ trôi ra từ chiếc ống
khói làm bằng đá và đất sét phía sau nhà. Hai cái ghế dựa bằng gỗ đẽo nằm
ở hàng hiên cạnh cửa trước, trên một chiếc có con mèo hung cuộn tròn
đang ngon giấc.

Một ông lão người thấp đậm dáng mạnh khỏe mở cửa gần như ngay sau khi
Jean-Del vừa gõ và nhìn ra qua khoang cửa hẹp bằng đôi mắt mở to. “Ai
đấy? Các vị cần gì?”

“Cháu là Isabel đây ạ”. Nàng bước ra chỗ sáng để ông lão có thể trông rõ
mặt mình và mỉm cười. “Ông ơi,chúng cháu bị nạn. Chúng cháu có thể ở
nhà ông bà đêm nay được không ạ?”

“Ồ, được chứ P, cháu vào đi”. Ông lão mở rộng cửa. “Sao cháu ướt thế? Bị
rơi xuống sông à?”

“Cũng gần như thế”. Nàng đưa mắt nhìn Jean-Del, thoáng buồn và nói tiếp.
“Đây là anh Jean-Delano Gamble... bạn của cháu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.