LỬA HẬN - Trang 158

“Bà không cần phải buộc mình làm gì cả. Tôi hứa sẽ trông coi bà trong
chuyện đó”. Elizabet gật đầu với người quản gia vừa bưng khay trà ra, Mae
đặt nó lên chiếc bàn thấp trước mặt hai người trước khi bước ra khỏi phòng.
“Cảnh sát sẽ tìm ra ai đã làm chuyện đó, và qua thời gian đây chỉ còn là
một cơn ác mộng thôi”.

“Hoặc là họ không tìm ra được, và cơn ác mộng sẽ kéo mãi không biết đến
bao giờ”. Laure hạ giọng, đôi mắt rưng rưng nước trước khi bà vội chớp
mắt để xua đi. “Tội nghiệp Marc. Tại sao chuyện này lại xảy ra với ông ấy
chứ? Hay là tại tôi? Mà tôi đâu có đẩy ông ấy vào chiến dịch tranh cử này
đâu?”

“Không phải. Marc rất yêu bà và bà là tài sản vô giá đối với ông ấy. Còn về
chiến dịch tranh cử, bà đã thấy ông ấy tiến hành ra sao rồi đấy. Lẽ ra ông ta
phải thành một thống đốc tốt”.

Elizabet rót trà vào ly và bỏ thêm hai miếng đường. “Bà đã nói chuyện với
Jacob chưa?” Bà hỏi khi đưa ly trà cho Laure. Jacob Pernard là luật sư
được ủy quyền của Marc, một trong những luật sư uy tín nhất của thành
phố cũng như tại tiểu bang, người sẽ rất hữu ích cho Laure trong những
ngày khó khăn sắp tới.

“Tôi nhớ mình đã có gọi cho ông ta”. Laure đưa mắt nhìn chiếc ly trang
nhã trên bàn tay thanh mảnh của mình như do dự không biết làm gì với nó.
“Ông ta có nói gì đó về chuyện luật sư của quận muốn trao đổi với tôi, tuy
tôi không biết vì sao”.

“Chắc họ sẽ hỏi về Marc và những việc ông ấy đã làm ngày hôm qua”.
Elizabet cho thêm ít váng sữa vào ly trà của mình và giữ cho vẻ mặt và
giọng nói của mình thật ôn tồn bình thản. “Bà đã nghe chuyện cô gái sống
sót qua đám cháy rồi chứ?”

Bà Laure gột đầu. “Isabel Duchesne, hình cô ta đăng đầy trên TV”.

“Bà và Marc có biết cô ấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.