LỬA HẬN - Trang 160

dài kinh khủng ấy khiến Elizabet phải đứng lên đi mở các rèm cửa ra. “Sau
đó Jean-Del không còn bao giờ như trước nữa. Nó không còn lòng tin vào
bất cứ cô gái nào”.

“Mà sao nó lại dây vào với con bé ấy?”

“Ôi, bà cũng biết dăm đứa con gái nhà nghèo đôi khi cũng kiếm được học
bổng vào đại học. Mục đích duy nhất tôi nghĩ chỉ là gắng kiếm cho được
một tấm chồng”. Bà gạt nhẹ ngón tay vào mép tấm màn nhung. “Tôi đã
cảnh báo Jean-Del về chuyện đó, nhưng nó đã phải lòng con bé và tất nhiên
là chẳng thèm nghe tôi. Sáu tháng trời tôi chỉ lo nó làm con bé có mang”.
Bà vén sang bên tấm màn thêu màu ngà và nhắm mắt trước ánh mặt trời rọi
lên mặt.

“Nó định gài bẫy cậu chàng làm đám cưới, đúng không?”

“Lúc đầu thì không hẳn thế”. Elizabet quay sang nhìn bạn. “Bà cũng biết nó
đâu phải là một con bé ngu ngốc. Nó thâm nhập từ từ vào cuộc sống của
Jean-Del, lấy của nó ngày càng nhiều thời gian, kéo nó xa dần chuyện học
hành. Rồi nó đầu độc cả đám bạn bè của cậu chàng ngày trước, cùng những
đứa mà Jean-Del biết từ thời tiểu học”. Elizabet vuốt ngay ngắn mấy tua
viền trước khi quay về ngồi lại bèn Laure. “Tôi biết chuyện khi nó hầu như
đã thuyết phục được thằng bé rời bỏ đội bóng đá của trường vốn gây cho
con bé nhiều rắc rối. Bà cũng biết Jean-Del mê chơi bóng đến mức nào
rồi”.

Laure đặt ly nước sang bên và hơi nghiêng về phía trước. “Bà đã nói
chuyện với con bé chưa?”

“Chưa. Tôi có cảm giác như mình phải nhịn thở suốt cả tháng trời vào dạo
ấy. Khi nghe chuyện nó ném bùn vào mấy đứa bạn của Jean-Del trên đường
đi vũ hội tôi cũng chẳng mấy ngạc nhiên”. Bà rót nước vào ly mình, rồi rót
thêm một ít vào ly trà gần như còn nguyên của Laure. “Tuy vậy cho đến giờ
tôi vẫn không biết rõ chuyện gì đã khiến nó bỏ đi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.