LỬA HẬN - Trang 162

“Không, không phải thế. Có thể nó đã biến tôi thành một bà lão thì đúng
hơn”. Bà bước đến định ôm ông hôn tạm biệt nhưng ông đã tránh ra sau. Bà
cũng không vì thế mà lo lắng lắm. Louis không bao giờ giận lâu quá một
hai giờ mà không trở về với tính tình dễ thương cố hữu của mình. “Ông
đừng lo về Isabel Duchesne. Nó sẽ sớm thoát ra được thôi. Kiểu người như
nó thừa khôn khéo để làm được thế”.

“Tôi từng ngưỡng mộ bà ngay từ lần đầu tiên gặp mặt”, ông nói, giọng khô
lạnh. “Nhưng tôi chưa bao giờ thất vọng về bà như lúc này”.

Bà cảm thấy tự ái nhưng vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Ông ấy sẽ chóng quên
chuyện này thôi, như mọi khi.
Elizabet vẫn không thoáng chút nao núng khi
ông sập cửa bước ra ngoài. Trong trí bà vẫn ghi lại một danh sách dài các
tội lỗi của Isabel Duchesne đối với gia đình bà, và đây có thể là một tội nữa
vừa được bổ sung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.