LỬA HẬN - Trang 164

Jean-Del lợi dụng khoảnh khắc phân tâm thọc ngay tay xuống nệm kéo
khẩu súng ra.

“Làm cái chuyện lẽ ra ta phải làm từ mười năm trước”. Già Remy trả lời.
Khi quay người lại, mắt ông ta mở to hơn.

Jean-Del đang nhắm nòng súng vào ông lão. “Cả tôi cũng thuộc loại không
dễ giết người. Sable, ra khỏi đây đi”.

“Hãy bỏ súng xuống, bỏ súng xuống đi, cha”. Nàng đến đứng bên Jean-Del
và bảo anh với cùng vẻ nghiêm trang giận dỗi. “Em rất biết ơn nếu anh
không bắn cha em”.

Jean-Del nhếch môi. “Chỉ khi nào ông ấy chịu hạ súng xuống”.

Nàng quay sang ông già. “Cha?”

“Hắn bảo vệ con như thế đấy hả? Ta có thể bắn tan đầu ngay khi hắn còn
đang ngủ kia”. Già Remy thở dài, vẻ khinh mạn song cũng hạ súng xuống.
“Đúng là lũ trai thành phố”. ông đưa tay xoa ngực.

Jean-Del cũng bỏ súng xuống và đưa bàn tay mệt mỏi gãi đầu. “Ông có thể
bắn sau khi tôi uống một ly cà phê được chứ”.

“Quần áo anh đây, bà Colette đã giặt sạch rồi đấy”. Sable đặt xấp quần áo
phía cuối giường rồi quay sang kéo tay ông già. “Đi nào, cha, để anh ấy
mặc đồ. Chúng ta sẽ nói chuyện ở dưới kia, sau khi cha uống thuốc”.

“Ta ghét uống thuốc”. Ông già càu nhàu nhưng cũng theo nàng đi xuống.

Jean-Del mặc quần áo, lén để lại vài tờ bạc hai chục dưới chiếc đèn cạnh
giường, nơi bà lão Colette có thể dễ dàng nhận ra rồi đi xuống cầu thang và
thấy lão Martin cùng ông già Remy đang tranh cãi gì đó bằng tiếng Pháp.
Chiếc bàn mòn vẹt gần như trĩu xuống dưới sức nặng của bữa cơm vùng
quê đầy ngộn. Khẩu súng săn của Remy được đặt dựa vào tường cạnh bàn.
Sable đang đứng cạnh bà Colette trong bếp, tay bưng chiếc đĩa cho bà lão
xếp bánh lên. Họ nói chuyện chuyện bằng tiếng Pháp, quá nhanh để anh có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.