LỬA HẬN - Trang 20

của gỗ than ướt cùng lớp bọt hóa chất chống cháy phun lên chiếc ô tô cháy
đen đỗ cạnh nhà càng làm tăng sự khó chịu của bầu không khí nồng ngạt
ấy.

Terri bước ra ngoài cùng Jean-Del và dập cửa xe, vừa đưa mắt nhìn toàn
cảnh. “Hy vọng tay này đã nâng mức bảo hiểm”. Cô ta nói, hất đầu về phía
chiếc xe trước khi quét mắt qua các tòa nhà lân cận. “Đây đâu phải nơi
thích hợp cho các đám lửa trại. Nguyên khu nhà này có thể đã đi tong rồi”.

Jean-Del đến gần một cảnh sát tuần tra đang chăm chú ghi biên bản kiểm
tra hiện trường. Viên cảnh sát mặc đồng phục nhận ra anh và hạ tấm bìa
kẹp hồ sơ xuống. “Chào trung úy?”

Jean-Del đưa mắt nhìn khắp đám đông xem có khuôn mặt nào tỏ ra đặc biệt
háo hức. Phần lớn bọn họ là khách du lịch, vài người đang bấm máy chụp
ảnh. “Người của các anh đâu rồi”.

“Họ đến đây khi đám cháy hầu như đã tàn, thưa trung úy, ngôi nhà cũ quá
rồi”. Viên cảnh sát hơi nhíu mày. “Dầu sao chúng tôi cũng gặp được một
người sống sót”.

“Một kẻ có phước”. Terri cởi chiếc áo ngoài vắt lên cánh tay và giật nhẹ vài
lần vạt áo cánh. “Chắc phải nóng lắm”.

“Nhà quá cũ, toàn gỗ”. Tay cảnh sát cho biết. “Chỉ cần một ít xăng, vài que
diêm, mấy miếng giẻ là đủ chế món thịt quay rồi”.

“Thưa trung úy”. Một người lính cứu hỏa đến bên họ, nước chảy thành vệt
trên khuôn mặt lấm lem. “Cảnh sát bảo vệ đằng kia nói nhà này không có
người ở nhưng chúng tôi đã kéo được một người ra khỏi đây. Chúng tôi
tính lần tìm thêm xem có còn ai bị kẹt bên trong không”.

Jean-Del gật đầu. “Người sống sót đâu?”

“Đang được tiếp ôxy ở trạm cấp cứu đằng kia”. Anh lính cứu hỏa hất cằm
về bên trái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.