LỬA HẬN - Trang 227

“Các vị thích ăn món gì đây?”Ronnie gọi với theo.

Sable nghiêng người ghé môi vào tai anh. “Anh có muốn em trả lời ông ta
mình thích món gì không?” Rồi nàng cắn nhẹ lên dái tai anh.

Máu nóng lại trào lên, rạo rực trong người anh. “Món gì đó nóng nóng một
chút là được”. Anh kêu lên trả lời Ronnie.

Họ làm chuyện đó bên trong phòng sau khi anh vẫn còn đủ tỉnh táo để khóa
trái cửa và bật TV lên. Anh cởi bỏ và quăng các món đồ mượn tạm lên
chiếc tủ kê ọp ẹp và ôm nàng vào lòng cùng mọi món váy áo bằng nhung
xanh màu ngọc bảo. “Em thấy mấy món đồ này có hợp không?”

“Em không biết”. Nàng nép sát vào anh. “Nhưng em cũng may giỏi lắm
đấy”.

“Ơn Chúa”. Jean-Del lột bỏ các lớp vải vóc trên người nàng, lần đến tận da.
“Lần này anh phải được ngắm nhìn em, toàn bộ người em”.

Anh ôm nàng đẩy lui về phía giường, vừa gỡ dây đeo tháo chiếc áo ngực và
ngắm nhìn khuôn ngực no tròn của nàng hiện ra bên dưới. Giờ chúng đầy
đặn hơn nhưng vẫn mịn màng săn chắc như buổi ban đầu anh đặt tay lên,
mười năm về trước. Anh mân mê mấy ngón tay trên làn da ấy, nhận thấy
hai núm nhỏ đỏ hồng đang săn lên và thẫm lại vì anh.

“Jean-Del”. Nàng kéo chiếc áo thun của anh lên, cố cởi ra. “Em cũng muốn
ngắm nhìn anh”.

“Để lát nữa”. Anh đẩy nàng ngã ra giường, kéo chiếc áo khỏi mình và
nhoài người cưỡi lên nàng.

Anh kéo nàng gối trên cánh tay mình, xoay người lại để cả hai nằm nghiêng
và vén nhẹ món tóc nàng rũ xuống mắt. “Ôi, em đừng khóc nữa mà”.

“Em không kìm nổi”. Nàng chớp mắt. “Bao nhiêu năm qua, có lúc nào em
chẳng thấy nhớ anh. Trời ơi, chúng mình đã mất đi bao nhiêu là năm
tháng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.