LỬA HẬN - Trang 239

Nàng phải đi bộ khoảng một phần tư dặm (1 dặm bằng 1609 m - ND) từ
bến xe đến chỗ cửa hiệu của Hilaire nhưng cũng thấy dễ chịu khi được giãn
gân cốt. Mặt trời đã lên khá cao, đủ để xua tan sương sớm và khiến nàng
phải cởi khỏi mình chiếc áo khoác của người lái xe tốt bụng. Nàng rảo
bước nhanh hơn khi nhìn thấy tấm biển kẻ tay quen thuộc ‘CỬA HÀNG
ĐỒNG QUÊ MARTIN’.

Cửa hàng có vẻ như không hoạt động dù đèn vẫn bật và cửa trước vẫn mở.
Sable bước vào, hy vọng ngửi thấy hương vị cà phê quen thuộc. “Hilaire?”

Có khoảng hai chục người đang đứng rải rác bên trong. Tất cả đều yên lặng
nhìn nàng. Sable quay ra cửa nhưng chưa kịp chạy đi thì ai đó đã ôm lấy
nàng từ phía sau. Nàng hét lên.

Caine Gantry quay người nàng lại. “Thế là cô cũng về đến nhà rồi đấy,
Isabel”.

***

Elizabet cũng đồng ý cho nữ phóng viên tờ Daily News đăng hình Laure
khi cô đang phỏng vấn bà ta về vụ giết hại Marc. Dù vậy bà vẫn luôn nhẩn
nha bên cạnh, sẵn sàng giúp đỡ Laure hoặc chấn chỉnh cô phóng viên nọ
khi cần.

“Thưa bà LeClare, một chi nhánh của chúng tôi, đài truyền hình kênh bảy,
mong nhận được ý kiến của bà cho chương trình phát thanh buổi trưa. Dân
chúng New Orleans rất kính mến và tiếc thương chồng bà, và họ rất biết ơn
mọi lời của bà lúc này dành cho họ. Chúng ta có thể cùng thực hiện điều đó
ngay, nếu bà đồng ý”. Cô phóng viên ra hiệu cho nhân viên chụp ảnh,
người đã mang theo vào cả một máy quay video.

“Tôi chưa bao giờ thấy thoải mái trước máy ghi hình”. Bà Laure nói chậm,
vừa quay sang Elizabet cầu cứu. Elizabet cảm thấy tội nghiệp - bạn của bà
rõ ràng không thích ý tưởng này, trong tình huống khác hẳn bà đã không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.