LỬA HẬN - Trang 71

cả bộ áo váy viền ren - của mẹ nàng - đều lấm lem bùn đất. Ông đã đến bên
nàng từ phía sau, bịt miệng nàng bàng bàn tay to lớn xương xấu, làm im
ngạt đi những âm thanh nức nở mà nàng có thể òa ra. “Xuỵt...”Ông đi
vòng qua nàng cho đến khi đứng vào phía bên phải từ phía cửa sổ. “Tôi
đây mà”.

Sable nhắm mắt rũ người tựa vào ông. Caine chưa bao giờ từng ôm nàng
trước đó. Việc nàng lấm lem từ đầu đến chân đâu có nghĩa gì. Ông ôm lấy
nàng, người con gái ông thầm yêu trộm nhớ bấy lâu nay, người mà ông nhớ
đến trong từng hơi thở. Ông gắng ôm nàng thật lâu trước khi nhẹ nhàng
tựa người nàng vào tường. “Hắn đã làm chuyện này với cô hả?”

“Không”. Cô liếc nhìn ra phía cửa sổ. “Tôi trượt chân vấp ngã”.

Cặp mắt đen của ông nhíu lại. “Cả đời cô có ngã bao giờ đâu”. Khi tiếng
gọi tên cô đến gần hơn, từ cổ họng nàng chợt bật ra một tiếng nức nở đau
đớn. “Tôi không thể nào đối mặt với anh ấy trong bộ dạng thế này được”.
Nàng chộp lấy ông, mấy ngón tay nhỏ bé của nàng run rẩy. “Làm ơn giúp
tôi đi, Caine”.

Ông những muốn bước ra và xử lý ngay bộ mặt điển trai của Jean-Delano
Gamble, nhưng rồi vẫn đứng yên và kéo giữ nàng lại trong bóng tối bên
mình. Ông giữ một tay vòng quanh eo nàng vừa nhìn chăm ra phía cửa sổ.
Caine chưa can thiệp một khi Jean-Del còn ở xa Sable. Nếu Gamble bước
vào lục lọi tìm nàng, mọi chuyện coi như xong.

Phía ngoài tiếng bước chăn dội dọc theo cầu tàu và dừng lại ngay trước
căn nhà nhỏ. “Khốn nạn, Sable! Cô mất trí hay sao vậy? Sao cô lại làm thế
với các bạn tôi chứ?”

Caine kéo nàng sát vào mình hơn, những mong gã bạn cùng trường của
nàng không bước vào nhà thuyền và đi thật xa, vì sự an toàn của nàng.

“Cơ hội cuối cùng đấy, Sable”. Gamble gào to phía bên ngoài. “Cô có
nghe tôi không? Hãy ra đây nói chuyện với nhau, hoặc chúng ta chấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.