LỬA HẬN - Trang 75

“Tôi đã nhận anh về khi không ai thèm đếm xỉa đến anh, Caine Gantry. Sau
những gì cha anh đã làm với tôi, với gia đình tôi, quanh đây ai cũng bảo tôi
khùng. Có lẽ tôi khùng thật”. Run lẩy bẩy vì giận dữ, ông già quay lưng và
đi thẳng.

***

Sable từ từ tĩnh lại nhưng vẫn nhắm mắt nằm yên. Đầu nàng đã đụng vào
vật gì đó cứng nhưng nàng không dám ngồi lên kiểm tra xem vết đau thế
nào, nhất là khi biết mình đang ở một mình với Jean-Del, cuộn tròn bên anh
ta trên băng ghế trước của một chiếc xe lạ.

Giá anh ta thôi không động chạm vào nàng.

Tay anh ta đang đặt trên đầu nàng, những ngón tay anh lùa tóc nàng về phía
sau từ bên mặt nàng. “Hôm nay là ngày xui xẻo của em, đúng không?” Anh
xoay người khiến nàng hơi xê dịch một chút và luồn tay phải dưới người
nàng để ngăn nàng khỏi bị lăn xuống sàn xe. “Và của anh nữa. Khốn kiếp
thật. Không biết còn những chuyện gì xui xẻo nữa đây?”

Sự âu yếm trong giọng nói ấy khiến nàng những muốn lên tiếng dằn dỗi với
anh, nhưng rồi nàng ghìm lại trên môi và thả mình theo những con sóng
giận dữ song hành cùng cơn đau ong ong búa bổ trong đầu. Chỉ vài phút
nữa chắc nàng sẽ đến bệnh viện. Hẳn anh đang đưa nàng đến đó.

Mà anh ta còn có thể đưa nàng đi đâu được nữa chứ?

Nàng bắt đầu đếm số lần xe dừng trước đèn đỏ, thầm mong không theo
phản xạ mà đẩy bắn ra bàn tay anh đang đặt phía dưới cổ mình. Những
ngón tay vô tri của anh lần theo xương đòn nàng, để lại những vết cháy
bỏng trên vùng xương da mịn mượt của nàng. Nàng nổi da gà trên cánh tay
khi nhớ lại thuở nào anh cũng từng làm hệt như thế lúc hôn nàng. Một cơn
lũ nhiệt đầy khoái cảm dội lên trong nàng khi những cảm giác ngày xưa
tràn về ào ạt. Cũng những cảm giác mãnh liệt như họ từng có với nhau,
mười năm về trước. Ôi, lạy Chúa, bao giờ họ mới đến nơi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.