LỬA HẬN - Trang 77

động nhẹ”.

“Tại sao anh không đưa cô ấy vào đây sớm hơn?” Bàn tay bác sĩ thận trọng
lần theo thân thể nàng và phân vân dừng lại nơi cổ tay nàng. “Đây trông
giống như những vết thương do tự vệ. Nancy, gọi bảo vệ đi”.

“Đừng gọi, thưa bác sĩ”. Có tiếng quần áo sột soạt và tiếng mở ví. “Tôi là
trung úy Gamble, Phòng điều tra hình sự thuộc Sở cảnh sát New Orleans.
Cô gái này là nhân chứng của một vụ giết người”.

“Vâng, nhưng giờ cô ta đang là một bệnh nhân. Tôi muốn kiểm tra đầu và
ngực cô ấy, ngay bây giờ”. Giọng bà bác sĩ tan giá bớt vài độ sau khi hoàn
tất nhanh chóng việc khám nghiệm. “Anh có thể ra ngoài và chờ nơi sảnh
đợi, trung úy”.

“Cô ta trong diện được cảnh sát bảo vệ. Tôi sẽ ở lại đây với cô ấy”.

Rõ ràng anh ta không định rời khỏi nàng. Đừng, nói với anh ta là không đi.

“Không, anh không thể”, bác sĩ khẳng định, tựa như đọc được dòng suy
nghĩ của nàng.

“Rất tiếc, thưa trung úy, đây là nguyên tắc của bệnh viện”. Cô hộ lý nói.
“Đừng lo, anh có thể gặp lại sau khi cô ấy được đưa về phòng”.

“Nhớ đừng đưa tên cô ta vào danh sách bệnh nhân, tôi không muốn bất kỳ
ai biết về cô ấy”. Jean-Del chợt ở sát bên nàng, và nàng lại cảm thấy bàn
tay anh trên mặt. Anh lướt nhẹ ngón cái theo đường cong trên cằm nàng.
“Anh sẽ chờ em”.

***

“Phải, tôi biết con bé đang ở bệnh viện Mercy”. Billy càu nhàu vào chiếc
máy điện thoại công cộng. “Tôi sẽ vào đó để xử nó, nhưng sẽ phải chi thêm
năm mươi tờ lớn nữa đấy”.

Giọng nói đầu dây bên kia tỏ ra khó chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.