LỬA HẬN - Trang 76

Nàng vừa mở mắt thì cũng là lúc anh đạp thắng dừng xe lại. Nàng nhanh
chóng nhắm nghiền mắt và tập trung lại vào việc tiếp tục thủ thuật ma
mãnh của mình.

“Để tôi mang cô ấy”. Nàng nghe tiếng Jean-Del nói và cảm thấy anh đang
thận trọng ẵm mình lên khỏi băng ghế và mang đi, nhẹ nhàng như mang
một đứa trẻ.

Anh không rời khỏi nàng cho đến khi một cô hộ lý vội vã đến bên họ hỏi
vài câu. Khi một chiếc giường đẩy được đưa đến anh nhẹ nhàng đặt nàng
nằm lên, có ai đó đắp cho nàng một tấm vải trải giường.

Giờ thì anh ta sẽ biến đi, nàng thầm nhủ, lòng thấy thư thái. Nhưng anh đã
đan các ngón tay mình vào tay nàng. “Tôi sẽ đi cùng cô ấy”.

Không, không, hãy để tôi một mình, Jean-Del, nàng thầm cầu nguyện trong
khi cô hộ lý bắt mạch nàng và cho chuẩn bị rọi X quang, đồng thời thông
báo cho bộ phận giải phẫu thần kinh sẵn sàng. Hãy đi đi, làm ơn, đi đi.

“Tôi là bác sĩ Mason”, một giọng phụ nữ khô khan cất lên bên phía trái
Sable. “Anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy không?”

“Cô ấy đã bị đập từ phía trước và phía sau đầu lúc sáng nay, sau đó còn bị
ngã cách đây khoảng nửa tiếng và va đập phần thái dương bên trái nữa”.

Có ai đó dùng kéo cắt bỏ quần áo khỏi người nàng. Lớp không khí lạnh tràn
lên làn da trần khiến nàng muốn co rúm người lại - không biết anh ta có
đang quan sát họ cởi bỏ quần áo mình không? “Anh đã đánh đập cô ta phải
không?” Bác sĩ hỏi, giọng bà ta truyền đi hơi lạnh trong khi các ngón tay
của bà ta lục lọi trên đỉnh đầu Sable. Giọng của Jean-Del cũng ở mức lạnh
lùng tương tự. “Không, tôi không làm chuyện đó”.

“Vết cháy trên áo quần cô ấy là sao vậy?”

“Cô ấy bị kẹt trong một đám cháy hồi sáng”, Anh trả lời. “Đó cũng là lúc
cô ấy bị va đụng lần đầu tiên. Nhân viên cứu hộ nói có thể cô ấy bị chấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.