LỬA HẬN - Trang 87

chiêu đãi cực kỳ trang trọng và hoàn hảo vào các dịp lễ hội theo mùa.
Truyền thống là điều tuyệt diệu nhưng để theo kịp nó vài năm gần đây bà
đã cảm thấy có phần mỏi mệt.

Chắc mình đã quá già để xoay xở nổi với những sự kiện như lễ hội Mardi
Gras này.

Khi bước vào thư viện của chồng, lần thứ một nghìn bà Elizabet lại ao ước
giá như mình cũng có được một đứa con gái. Wendy, cô con dâu của bà,
cũng có thể tiếp nhận các nghĩa vụ gia đình ấy, nhưng cô ta cùng với Evan
khăng khăng việc sẽ về sống ở một trại nuôi gia súc tít tắp tận vùng miền
trung của xứ Montana. Elizabet còn có hai gã con trai để gả bán, và một khi
Jean-Delano an vị cùng Moriah, bà có thể chuyển giao ngọn đuốc truyền
thống vào tay cô ấy.

Giờ mình chỉ có thể thuyết phục nó cầu hôn cô gái này. Bà biết thằng con
trai mình bướng bỉnh đến mức nào, nhưng cũng chẳng hại gì nếu bỏ nhỏ
một lời gợi ý nhẹ nhàng. Việc thông báo hôn nhân vào dịp lễ hội trong năm
thế này hẳn sẽ là một điểm nhấn tuyệt vời trong bữa tiệc liên hoan. Một khi
anh chàng đã lập gia đình, bà và Moriah sẽ tìm cách kéo anh ta ra khỏi
ngành cảnh sát để chuyển sang một nghề không cần mang theo vũ khí lúc
đi làm.

Bà nhấc máy trên bàn làm việc của chồng. “Moriah đấy hả, cháu có khỏe
không? Cháu đến thật đúng lúc, bác cũng đang nghĩ đến cháu đấy”. Mùi
rượu mạnh khiến bà hơi nhíu mày, bà mở một ngăn kéo bàn, nơi chồng bà
để lại một chai cô nhắc cùng một chiếc ly miệng hẹp. Bà nén tiếng thớ dài -
Louis đã hứa với bà và bác sĩ của mình là sẽ bỏ rượu - và đóng ngăn kéo
lại.

“Bác đã tính kêu cháu và Jean-Delano lại ăn tối tuần này, tối nay hai đưa có
bận không? Cort cũng sắp ghé nhà sớm, chúng ta sẽ có một cuộc liên hoan
nhỏ trước lễ hội”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.