LỬA HÒA BÌNH - Trang 61

khăn mỏng lên đầu và che kín hai tai, một phần để tránh gió, phần sợ gặp
người quen tình cờ nhìn thấy mặt.
Trời đã gần tối và vừa dứt một cơn mưa lớn cuối mùa. Không khí mát
lạnh.
Vừa ra khỏi cổng bệnh viện, Nhàn thấy một chiếc xích-lô đang chạy tới từ
phía bên trái. Cô định giơ tay ngoắc nhưng kịp dừng lại và kéo vội khăn
che kín mặt. Nhàn có cảm giác vừa trông thấy ma. Chân tay lạnh ngắt, cô
quay vào trong, vịn một tay lên cánh cổng để đừng ngã xỉu. Cô không thể
lầm được. Chính là Lâm đã đạp chiếc xe xích-lô vừa đi qua trước mặt.
Nhàn không biết đã đứng đằng sau cánh cổng bệnh viện bao lâu cho đến
khi cảm thấy hồi tỉnh, thận trọng bước ra đường, đón một chiếc xe xích-lô
khác về nhà. Cô vào phòng ngủ, để nguyên quần áo, nằm ngửa lên giường,
chân tay buông thẳng, mắt nhìn trừng trừng lên trần nhà.
Thái chưa về, chắc bận việc ở cơ quan hoặc đi đâu đó để lo tổ chức vượt
biên. Thấy cử chỉ khác thường của mẹ, Lisa và Tuấn kéo nhau vào phòng
Nhàn hỏi thăm.
Lisa ngồi xuống cạnh giường nắm tay mẹ, lo sợ hỏi:
- Tay mẹ lạnh ngắt. Để con lấy dầu cù là xức và cạo gió cho mẹ
Nhàn vẫn nằm bất động và không trả lời khiến hai đứa bé hoảng sợ. Lisa
đứng lên nói:
- Hay con gọi điện thoại vào cơ quan cho bố Thái về.
Nhàn giật bắn người, vội chồm dậy:
- Đừng, Lisa! Đừng gọi gì cả. Mẹ chỉ bị xây xẩm một lúc, chắc vì hôm
nay làm việc nhiều.
Lisa dừng lại, mừng rỡ nhìn mẹ.
- Để con đi pha cho mẹ một ly sữa nóng.
Lisa ra khỏi phòng. Tuấn ngồi xuống bên cạnh mẹ. Nhàn quay lại ôm lấy
thằng bé, vừa khóc vừa rên rỉ:
- Con ơn, chắc mẹ chết mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.