LỬA THẦN XỨ OLYMPUS - Trang 107

Lần này, Pegasus phớt lờ đi, không thèm chú ý đến lời xúc phạm ấy. Nó

đứng yên lặng lẽ trong khi Joel thu xếp cho Emily nằm lên tấm chăn đặt
trên lưng nó. Sau đó Joel dẫn đầu cả nhóm, đi dưới sự che chở của những
tán cây dày đặc trong công viên.

“Chú Eric ơi,” Emily hỏi, “nếu chú là một bác sĩ, liệu chú có thể bó lại

xương của một cái cánh bị gãy?”

“Ý của cháu là cánh của con tuấn mã hả?” Eric chỉ vào Pegasus. “Có lẽ

được. Nhưng nó có để cho chú làm không?”

Emily vỗ nhè nhẹ vào cái cổ rắn chắc của con tuấn mã. “Em sẽ đồng ý,

đúng vậy không Pegasus? Cánh của em cần được bó xương cố định lại.
Chú Eric sẽ chữa cho em tốt hơn là Joel và chị.”

Khi Pegasus không khịt khịt mũi hay phản đối, họ coi đó như một sự

chấp thuận. Emily được đưa xuống khỏi lưng con tuấn mã và loạng choạng
đứng tựa vào đầu nó trong khi Eric và Joel đang lúi húi với việc nẹp bó lại
cái cánh cho con tuấn mã. Những nhành cây đã được sử dụng như các
thanh nẹp bó xương còn Carol thì xé những mảnh còn lại của chiếc khăn
trải bàn để giữ cho phần bó xương được cố định.

Khi họ hoàn tất việc bó xương, Eric chống nạnh lên hai bên hông. “Chú

đã được đào tạo để làm rất nhiều chuyện kỳ lạ. Nhưng chú nghĩ rằng quân
đội chưa từng nghĩ đến việc đào tạo cho bất cứ ai khi gặp phải tình huống
như thế này!”

“Cảm ơn chú ạ.” Emily nói. “Cháu biết Pegasus rất cảm kích chú về điều

đó.”

“Hai cô chú đều biết mà.” Joel nói thêm. “Bây giờ tất cả những gì chúng

ta cần là có thật nhiều đường.”

Emily thấy rõ sự bối rối trên khuôn mặt của Eric và cô giải thích:

“Đường và đồ ăn ngọt dường như có thể giúp nó thực sự hồi phục nhanh
chóng hơn. Joel nghĩ đó là vì đường gần giống như thức ăn của các vị thần
thường dùng trên xứ Olympus ạ.”

“Bọn cô có mang theo một ít bánh sô-cô-la đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.