LỬA THẦN XỨ OLYMPUS - Trang 168

nhiều đường đủ làm cho một đứa trẻ năng động cả ngày.”

“Nhưng nó gần giống như thức ăn tiên đấy, nó là thứ thức ăn duy nhất

mà chúng cháu có thể có được trong lúc này.” Joel nói thêm.

“Ngon lắm.” Thần Diana đồng ý. “Nó khác với những đồ ăn thức uống

dành cho các vị thần, nhưng nó vẫn rất ngon.”

Sau món ngũ cốc, thần Diana và Pegasus lại ăn hết hai hộp bánh donut

nhúng mật ong.

Emily nhìn thần Diana ăn ngốn ngấu và nghĩ có lẽ bà sẽ bị chướng bụng.

Bố cô có mua một bánh mì cho cô nhưng cô không tài nào ăn nổi. Cô bắt
gặp ông đang nhìn mình, nhưng thật may là ông không cằn nhằn cô vì đã
không ăn.

“Thế giới của các người thay đổi quá nhiều so với lần đầu tiên khi ta tới

đây.” Thần Diana nói khi vớ lấy cái bánh donut cuối cùng. “Suy cho cùng
thì nó cũng không tệ lắm.”

“À chúng tôi cũng có những mặt tốt chứ.” Steve nói khi đang sát trùng

vết thương của Emily. Mặc dù ông không bắt Emily phải ăn cái bánh mì
vòng Bagel nhưng ông vẫn muốn cô bé uống thuốc giảm đau. Khi băng bó
chân cho cô xong, ông ngồi xuống và lắc đầu. “Chúng ta phải xem lại vết
thương đó càng sớm càng tốt. Nó càng lúc càng tệ hơn đó.”

Emily không cần bố cô phải nói ra điều đó. Cô đã biết từ lâu. Và cô đang

nghĩ là Pegasus cũng biết. Con tuấn mã luôn ngoái đầu lại để kiểm tra cô,
và hí lên khe khẽ.

“Ôi, gần bảy giờ rồi.” Steve nói, nhìn đồng hồ. “Chúng ta phải đi thôi.

Nhà thầu sẽ quay lại làm việc ngay bây giờ đấy. Tôi không muốn người ta
thấy chúng ta ở đây và biết chúng ta đã làm gì với cái hàng rào.”

“Bây giờ vẫn còn hơi sớm mà. Mấy chiếc xe ngựa khác đã ra đường đâu

bố.” Emily nói.

“Chúng ta không có nhiều lựa chọn đâu.” Bố cô nói. “Nếu chúng ta

nhanh chân đi lên khu nhà giàu thì chắc cũng không ai để ý đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.