LỬA THẦN XỨ OLYMPUS - Trang 216

Khi nghe nhắc đến tên của Emily, Joel dịu xuống và để Paelen dìu cậu

trở lại giường. “Emily đang ở đâu? Cô ấy sao rồi? Bọn chúng đã làm gì cô
ấy?”

“Cô bé đang rất sợ hãi.” Paelen giải thích. “Mà em ấy sợ cũng phải. Đặc

vụ J đã tra tấn em ấy. Nhưng ta nghĩ rằng hắn tra tấn cậu còn nhiều hơn cô
ấy.”

“Tôi không sao.” Joel bướng bỉnh đáp.
“Họ có cho cậu uống thứ thuốc làm các mạch máu cậu nóng như thiêu

như đốt không?”

Joel gật đầu, mặt cậu bé tối sầm lại sợ hãi. “Bọn chúng đã làm gì

Emily?”

“Đặc vụ J tra hỏi em rất nhiều. Vì Emily không chịu trả lời nên hắn đã bẻ

cái chân bị thương của em ấy. Em ấy đã ngất đi vì đau quá.”

“Tôi sẽ giết hắn.” Joel nhổ nước miếng. “Tôi không quan tâm chúng có

giam tôi suốt đời không, nhưng tôi sẽ giết hắn vì đã đả thương cô ấy.”

Paelen cười mỉm. “Tôi nghĩ cậu sẽ phải giành cái quyền làm điều đó với

thần Diana và Pegasus đấy. Cậu nên tự hào về cô bạn của cậu đi. Em ấy
không khai gì với bọn chúng cả.”

“Tôi cũng đã cố không khai.” Joel thì thầm cắt lời. “Tôi nghĩ là tôi chưa

kể với bọn chúng về trận chiến ở vùng núi Olympus, nhưng tôi cũng không
chắc nữa. Tôi quen với việc đánh nhau quá rồi nên khi chúng đánh tôi, tôi
cười vào mặt chúng. Nhưng rồi chúng dùng thứ thuốc đó...”

Joel bắt đầu run rẩy. Cái trải nghiệm ghê rợn ấy hiện lại về trong trí cậu.

Bất kể chúng đã làm gì với cậu thì việc đó cũng sẽ để lại một hậu quả dai
dẳng.

“Sẽ ổn thôi, Joel,” Paelen nhẹ nhàng nói. “Chúng ta sẽ ra khỏi đây.”

“Bằng cách nào?” Joel hỏi. “Thậm chí tôi chẳng biết chúng ta đang ở đâu

nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.