LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 102

TRONG CÁC ĐƯỜNG HẦM NGẦM

Ở quãng giữa đường từ nhà trẻ đến cơ sở kinh tế phụ có một bãi đất

trống gọi là Kha-a-xvi-a-li-a. Tôi và Ô-lép thường nghe bọn con trai nói là
ở đó hình như có các đường hầm, hay hầm mộ gì đó. Vậy mà chúng tôi
không sao tự đi đến đó để xem xét những hầm ngầm ấy được. Nhưng giờ
đây những chuyến đi công cán qua đó đối với tôi đã mở ra một khả năng
đến gần những đường ngầm ấy.

Công việc sắp xếp thế này: một hôm đi lấy thực phẩm, tôi rủ Ô-lép cùng

đi. Ô-lép bị yếu phổi vì vậy cậu ta không phải đi lao động giúp dân, mà
muốn làm việc gì cũng được. Chúng tôi ngồi ghế xà ích như hai đứa con
của ông Bơ-khơ-man và lên đường.

Phải công nhận rằng cũng con đường ấy bình thường tôi phải đi một

mình, bây giờ đi cùng Ô-lép thấy dễ chịu hơn nhiều. Lần này thậm chí tôi
còn mong gặp thằng Gui-đô và thằng Át-xơ nữa kìa. Giá mà được “nói
chuyện” với nhau một chút nhỉ. Sẽ nói chuyện ai là ông già Bơ-khơ-man, ai
là con trai ông ta vân vân và vân vân. Đáng tiếc chúng tôi đã không gặp hai
thằng này. Nói chung chúng tôi không gặp một người quen nào, nhưng
không gặp họ, chúng tôi vẫn có chuyện để nói, để bàn.

Vô tình chúng tôi lại nói tới Vê-li-ran-đơ. Vấn đề này luôn luôn làm cho

chúng tôi thấy lo lắng. Quả thật, chúng tôi đã bóc trần bộ mặt của Vê-li-
ran-đơ. Chúng tôi thậm chí đã kịp bảo cho hai người biết về lão. Nhưng vì
chúng tôi bận lo kết thúc năm học và thi vào trường trung học nên hoàn
toàn không còn thì giờ để theo dõi lão nữa. Còn về việc lão vẫn tiếp tục
hoạt động thì chúng tôi không chút hồ nghi. Đáng ra phải làm thế nào cho
lão không còn gây được tác hại nữa mới đúng. Nhưng làm cách nào?

- Có lẽ nào tay chúng ta ngắn thực sự? - tôi nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.