LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 165

- Ta phải đi ra đâu đó nói chuyện nhỉ.
“Chà, - tôi nghĩ, - có lẽ thằng Ma-đi-xơ mãi mới nghĩ ra chuyện đó. Bây

giờ thì mình sẽ no đòn đây”.

Chúng tôi tìm được chỗ nói chuyện với nhau ở trong chỗ gửi áo khoác. Ở

đây không có ai sất. Và hóa ra là Ma-đi-xơ hoàn toàn không có ý định trả
miếng. Nó thực quả chỉ muốn trao đổi suy nghĩ.

- Tớ nói thật với cậu… - Ma-đi-xơ bắt đầu. - Tớ đã nghi ngờ cậu có quan

hệ với bọn cảnh sát chính trị và với… cái lão Vê-li-ran-đơ nào đó…

Sự việc hoàn toàn đúng như tôi đồ chừng. Lúc tôi nói với cha của Ma-đi-

xơ về lão Vê-li-ran-đơ, tôi thấy cậu này “vểnh” tai lên nghe ngóng. Rồi
Ma-đi-xơ đã nói cho A-rơ-vi biết mối nghi ngờ của mình.

- Nhưng A-rơ-vi đã hứa với tớ là cứ im lặng đã, - Ma-đi-xơ nói. - Bởi vì

tớ không tin là như thế.

- Việc gì phải im lặng chứ! - tôi nói.
- Ừ, - Ma-đi-xơ đáp. - A-rơ-vi đã không im lặng được và đã làm nhục

cậu. Còn tớ thì tớ không nghi ngờ gì cậu nữa.

- Hay nhỉ, sao vậy?
- Bởi vì cậu đã đánh tớ.
Ra vậy đấy!
- Có lẽ nào sự việc đó lại chứng minh được một chút gì ư?
- Được chứ. Nếu lương tâm cậu không trong sạch, cậu đã xử sự khác,

chắc là cậu đã chẳng đánh tớ.

Được đấy, kể cũng có lý.
- Vì thế mà cậu không đánh lại tớ, phải không?
- Ừ, - nó nói. - Cậu có quyền đánh tớ. Có lần tớ cũng có ý nghĩ muốn

đánh cha tớ, vì ông ấy chạy sang phía quân Đức.

Chuông reo.
- Thôi, ta hòa nhé, - Ma-đi-xơ đề nghị.
- Không, - tôi nói. - Không cần phải dàn hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.