LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 25

BỌN CA-ĐA-CA-XƠ

Chủ nhà chúng tôi là ca-đa-ca-xơ.
Độc giả yêu quý, có thể bạn sẽ hỏi: Ca-đa-ca-xơ là gì? Tôi xin giải thích

ngay đây.

Bọn ca-đa-ca-xơ cũng là dân E-xtô-ni-a thôi, nhưng chúng không yêu

dân mình, mà lại muốn trở thành người Đức. Ví dụ như, bọn chúng luôn
luôn tìm dịp nói tiếng Đức, mặc dù dốt tiếng này. Tất nhiên điều đó thật
buồn cười. Nhưng dù sao thì bọn ca-đa-ca-xơ vẫn cứ đang tồn tại. Trước
kia thành phố chúng tôi có khá nhiều ca-đa-ca-xơ, nhưng mùa thu năm
1939 Hít-le kêu gọi kiều dân Đức về nước, thì bọn ca-đa-ca-lơ cũng vội vã
theo chúng đi khá đông. Bọn này không lọt được vào nước Đức đâu, mà ở
lại nước Ba Lan do bọn na-di chiếm đóng. Người Ba Lan bị đuổi ra khỏi
nhà, bọn Đức và bọn ca-đa-ca-xơ đàng hoàng vào ở nhà họ. Bọn chúng
được nhận đồ đạc của người Ba Lan bị đuổi kèm theo các của cải khác nữa.
Giả dụ như cả hộp mứt của những người chủ cũ bỏ lại. Bọn ca-đa-ca-xơ đã
viết như vậy về cho người thân ở E-xtô-ni-a biết - thậm chí viết như vậy mà
không hề ngượng.

Bọn ca-đa-ca-xơ là như thế đó.
Lắm lúc tôi còn cảm thấy thật buồn cười: tính cách của con vật cũng na

ná chủ. Ví như lão chủ nhà tôi và con chó của lão ta ấy. Lão có hai con chó:
con to thuộc giống chó chăn cừu Đức, con bé thuộc giống chó Pin-tre. Nói
chính xác hơn thì nó là con chó giống Pin-tre lùn lông cứng. Con chó thuộc
giống chó chăn cừu gọi là Héc-to. Con này dữ như chủ nhà chúng tôi. Còn
con chó giống Pin-tre thì gọi là To-đi, con này hiểm độc như mụ vợ lão
chủ. Lúc nào con Héc to được tháo xích chạy trong sân thì không ai dám cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.