LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 78

thử mở, nhưng cánh cửa hộp thư khóa chặt; có thể không phải sợ hãi gì bỏ
vào đây một bức thư nhỏ của chúng tôi.

Tôi bật cười. Vê-li-ran-đơ chỉ vừa mới đánh hơi nhà này, thì trong hộp

thư đã có bức thư của chúng tôi báo cho biết trước Vê-li-ran-đơ là tên khiêu
khích. Giờ đây bà vợ ông Ca-rơ-vét sẽ đoán ra rằng cần phải thận trọng đối
với gã. Chúng tôi cũng không biết gì hơn ngoài việc lão Vê-li-ran-đơ theo
dõi bà. Chúng tôi chỉ biết rằng đã bào trước được cho bà ấy. Có lẽ chúng tôi
không bao giờ biết việc báo trước của mình sẽ giúp được gì, nhưng chúng
tôi đã làm những gì có thể làm được.

Dù sao đối với mẹ Khên-đu, thì chúng tôi cũng được việc. Ngay sau hôm

tôi đem bức thư báo trước đến phố Công viên, thì vào giờ nghỉ giải lao
Khên-đu đã gọi tôi ra một chỗ. Nó hỏi:

- Cậu có nhớ tớ đã nói gì với cậu về cái người ấy, cái lão Vê-li-ran-đơ

không?

- Có, nhớ, - tôi đáp.
- Thế thì đọc đi, - nó nói và rút trong túi ra bức thư của chúng tôi.
Tôi đọc bức thư mà tôi và Ô-lép cùng thảo, giờ đây trên mảnh giấy đã có

dấu tay tôi.

- Chả lẽ mẹ cậu không nhận thấy gì à? - tôi nóng lòng hỏi. - Chả lẽ con

người lão Vê-li-ran-đơ không có vẻ gì làm mẹ cậu nghi ngờ hay sao?

- Sau khi có bức thư đó thì thấy nhiều việc quả lạ lùng. – Khên-đu nói. –

Dù sao thì bây giờ mẹ tớ cũng biết rằng cần phải thận trọng hơn.

Tôi đưa trả lại cho nó bức thư của chúng tôi.
Khên-đu hỏi:
- Cậu nghĩ sao, ai có thể gửi bức thư này nhỉ?
- Nhất định là bạn bè rồi, - tôi đáp và thoáng nhìn nó.
Khên-đu nói vẻ nghĩ ngợi:
- Vậy mà tớ không biết là chúng ta vẫn có bạn bè.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.