LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 92

Thầy hiểu trưởng ngạc nhiên nhìn chúng tôi:
- Ồ, đoàn đại biểu nào thế này?
- Cô Phơ-rây bảo chúng em lên đây, - Lin-đa đáp: - Ở lớp em vừa xảy ra

chuyện xích mích.

- Chuyện xảy ra nghiêm trọng đến mức các em không tự giải quyết được

hay sao?

Tôi cảm thấy trong lời nói của ông có ý mỉa mai, bóng gió đến khả năng

sư phạm của cô Phơ-rây: Không tự giải quyết được hay sao?

- Không có gì nghiêm trọng đâu ạ, - Lin-đa nói. - Các bạn trai có cãi cọ

một chút ạ.

- Còn em? Em đã làm gì? - thầy hiệu trưởng hỏi Lin-đa. - Là quan tòa

chứ?

Lin-đa lúng túng rõ rệt.
- Cô Phơ-rây bảo em đi cùng các bạn ấy, vì em là lớp trưởng.
- Thế đấy, - ông hiệu trưởng nói. - Em chứng kiến cuộc ẩu đả từ đầu chí

cuối chứ?

- Vâng, - Lin-đa đáp.
- Còn tôi thì đáng tiếc là tôi không trông thấy, - ông hiệu trưởng nói tiếp.

- Nhưng lớp trưởng là người giúp việc cho ban giám hiệu, vì thế tôi dựa
vào ý kiến em. Em định sẽ trừng phạt chúng như thế nào?

Lin-đa đỏ mặt.
- Em nghĩ đã ạ.
- Cứ nghĩ đi.
Lin-đa suy nghĩ còn chúng tôi lúc ấy cố đoán xem cô bé sẽ nghĩ được các

gì. Số phận từng đứa chúng tôi nằm trong tay Lin-đa. Riêng tôi, tôi không
phản đối chuyện đó. Tôi đã bằng lòng trước: nhận bất kỳ một hình phạt nào
tàn khốc nhất mà Lin-đa sẽ nghĩ cho tôi.

Cuối cùng Lin-đa mới nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.