LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 173

Neubauer lặp lại những tiếng sau cùng và chợt thấy đầy tin tưởng gần

như tất cả những gì vừa nói đều là sự thật.

Hắn lấy một điếu xì-gà trong túi da. Hắn muốn tiếp tục nói. Bỗng nhiên

hắn cảm thấy cần phải nói... nhưng nhìn thấy đôi môi mím chặt của Alfred,
hắn không nói nữa. Hắn nghĩ thầm, chẳng còn kẻ nào chú ý tới mình sao?
Phải tới khu vườn ngoài thành phố. Ở đó có những con thỏ lông mịn màng,
mắt đỏ. Lúc nào cũng thế, như khi còn bé, hắn muốn nuôi thỏ, nhưng ông
thân hắn không cho. Bây giờ, hắn làm chủ một bầy thỏ. Ở đó có mùi rơm,
có lông mịn và lá cây tươi. Đó là sự an toàn của kỷ niệm ấu thời. Những
giấc mơ chìm trong quên lãng. Đôi khi con người bỗng trơ trọi một cách
thảm hại. Một trăm ba mươi ngàn Marks. Lúc nhỏ, lần có tiền nhiều nhất
chỉ là bảy mươi lăm pfennigs. Hai hôm sau, món tiền tí hon của hắn bị đánh
cắp.

Từng cụm lửa nổi tiếp bốc lên cao. Thành phố cũ kỹ bốc cháy như ngọn

đuốc, như những mảnh bùi nhùi. Hầu hết nhà cửa ở đó đều xây bằng gỗ.
Mặt sông phản chiếu ánh lửa trông như chính con sông cũng đang phát hỏa.

Nhóm Lão Làng đi lom khom trong bóng tối bên ngoài lao xá. Dưới ánh

sáng đỏ đục, họ nhận ra các trạm canh có súng máy đều trống trơn. Bầu trời
trông có vẻ lạ kỳ với các lởp mây ngời chiếu màu hồng của loài hồng hạc.
Lửa chiếu hắt cả từ trong ánh mắt của những xác chết đang chồng chất lên
nhau.

Một tiếng động nho nhỏ bỗng làm 509 chú ý. Khuôn mặt Lewinsky như

từ dưới đất nhô lên. 509 thở một hơi sâu vào rồi đứng lên. Hắn đã đợi
Lewinsky mãi cho tới lúc này từ khi đã lấy lại đủ sức để bò. Hắn vẫn có thể
ngồi nhưng hắn muốn đứng lên để chứng tỏ với Lewinsky rằng hắn vẫn đi
đứng được chớ chưa phải là kẻ tàn phế.

Lewinsky hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.