LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 24

Berger đi lần ra phía sau, giữa các dãy giường. 509 theo dõi ông ta bằng

mắt. Hắn đã đợi Berger về để nói chuyện không ngờ ông ta cũng lạnh nhạt
như các người kia. Hắn không hiểu nổi. Hắn hỏi Bucher:

- Có cần ra ngoài không?

- Không.

Bucher đã 25 tuổi và đã sống tại trại mất bảy năm. Ông thân hắn từng là

biên tập viên của một tờ báo Dân chủ Xã hội, chỉ bao nhiêu đó cũng đủ để
cho đứa con bị bắt giam. Nếu hắn ra khỏi đây, - 509 nghĩ thế - hắn còn có
thể sống thêm bốn mươi năm nữa. Bốn mươi hay năm mươi. Trong khi đó
mình đã năm mươi rồi. Mình chỉ còn nhiều lắm là mười hoặc hai mươi năm
nữa. Hắn lôi một mảnh gỗ trong túi áo ra và bắt đầu gặm nhấm. Tại sao
mình bỗng nghĩ tới chuyện đó? Hắn tự hỏi.

Berger đi trở lại:

- Lohmann cần gặp bạn, 509.

Lohmann nằm ở sau cùng của lao xá trên chiếc giường dưới tháp không

có trải rơm. Hắn muốn như thế. Hắn bị kiết lỵ nặng và không thể ngồi dậy
nổi nữa. Hắn nghĩ đó là cách sạch sẽ nhất. Nhưng sạch sẽ làm sao được.
Dầu vậy, mọi người đều quen với những thứ ấy rồi. Hầu hết mọi người đều
hơn một lần mắc bệnh tiêu chảy. Với Lohmann đó là một cực hình. Sinh
mạng của hắn như đang treo trên sợi chỉ mành nhưng hắn vẫn xin lỗi mỗi
lần ruột hắn trở chứng. Mặt hắn xám ngắt như da mặt của một người da đen
mất máu. Hắn cử động một bàn tay và 509 khom xuống. Mí mắt Lohmann
vàng nhợt nhạt. Hắn thều thào trước khi há miệng ra:

- Có thấy gì không?

509 nhìn vào dãy nước xanh tái:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.