LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 392

Lúc sự việc mới xảy ra, 509 nằm yên như tê liệt. Bây giờ, bắt đầu hoàn

hồn, hắn từ từ nhổm lên. Hắn nhìn sững vào những bóng đen của bọn SS
nổi bật trên màn lửa. Kẻ mà hắn nhận ra trước tiên là Weber đang đứng
dạng chân. Hắn tự trấn tĩnh... phải từ từ chớ... sao lại run thế này. Phải từ
từ... Hắn vừa tự nhủ vừa cho tay vào trong áo rút khẩu súng lục ra.

Rồi trong thời gian ngắn ngủi mà bọn SS ngừng la hét, chỉ còn có tiếng

lửa reo, hắn nghe rõ tiếng, kêu thảm thiết của các bạn bên trong. Tiếng kêu
vút cao lên, không còn giống tiếng người.

Đột nhiên, không suy nghĩ gì cả, hắn đưa súng lên nhắm bắn vào Weber.

Hắn không nghe thấy tiếng súng nổ giữa những tiếng súng của bọn SS.

Hắn cũng không thấy Weber ngã xuống.

Hắn chợt nhớ là lúc bóp cò không có sức chấn động ở tay. Tim hắn gần

như ngưng đập. Khẩu súng đã hỏng rồi!

Hắn không biết là đang cắn vào môi. Sự bất lực vừa làm hắn quính quáng

vừa khiến hắn tuyệt vọng, hắn càng cắn mạnh thêm vào môi mình như cố
bấu víu lại để khỏi bị trôi tuột trong màn đêm. Nước mắt, vị mặn trong luỡi,
cơn giận hối hả... tất cả đổ xô tới một lúc khiến bàn tay hắn run rẩy, run rẩy
rồi thình lình một ngón tay chạm vào khóa an toàn. Hắn ngưng thở... thì ra
chưa mở khóa an toàn.

Thế là trời có mắt. Không một tên SS nào nhìn quanh. Chúng không chú

ý gì ở phía hắn đang ẩn núp. Chúng đứng đó reo hò và tiếp tục nổ súng vào
cánh cửa.

509 đưa súng lên. Tay hắn vẫn còn run. Hắn tựa vào đống thây người để

lấy bộ cho vững chắc. Hắn cầm súng với cả hai tay. Weber đang đứng cách
hắn khoảng mười bước. 509 thở dồn dập. Hắn thu hết tàn lực, nín thở, nắm
chặt khẩu súng và bóp cò.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.