LUẬN VỀ BIẾU TẶNG - Trang 154

Vả lại, chúng cũng không cần làm thế. Trong các xã hội này: Thị tộc
cũng như gia đình không biết cách tự tách riêng cũng như tách riêng
các hành động của chúng; bản thân các cá nhân, dù là có ảnh hưởng và
có ý thức đến đâu đi nữa, cũng không hiểu rằng họ phải đối lập lẫn
nhau và phải tách riêng các hành động của họ với nhau. Người thủ lĩnh
tự lẫn lộn mình với thị tộc và thị tộc thì lẫn lộn với người thủ lĩnh; các
cá nhân đều tự cảm nhận hành động cùng một cách duy nhất. Ông
Holmes nhận xét một cách tinh tế rằng hai ngôn ngữ Papuasia và
Melanesia của các bộ lạc mà ông ta biết ở cửa sông Finke (ở Toaripi
và Namau), chỉ có “một từ duy nhất để chỉ mua và bán, cho vay và
vay”. Các thao tác “trái ngược nhau được biểu đạt bằng cùng một từ

*

”.

“Nói một cách chính xác, họ không biết vay và cho vay theo nghĩa mà
chúng ta dùng hai từ này, nhưng luôn luôn có cái gì đó được cho dưới
dạng tiền thù lao đối với việc cho vay và cái đó được trả lại khi tiền
cho vay được hoàn lại

*

”. Những người này không có ý niệm về bán

cũng như về cho vay và tuy thế vẫn làm các thao tác pháp lý và kinh tế
có cùng chức năng.

Cũng thế, khái niệm đổi chác không được người Melanesia cũng

như người Polynesia xem là tự nhiên.

Một trong những nhà dân tộc chí xuất sắc nhất, ông Kruyt, dù vẫn

dùng từ bán, miêu tả cho chúng ta với sự chính xác

*

trạng thái tinh

thần đó nơi các người dân ở miền Trung Célèbes [tức Salawesi,
Indenosia]. Thế mà, từ lâu người Toradja đã tiếp xúc với người Mã
Lai, vốn là những thương gia lớn.

Như vậy một bộ phận của nhân loại, tương đối giàu, cần cù, tạo

ra được thặng dư (surplus) quan trọng, đã và đang biết cách trao đổi
một lượng đồ vật đáng kể, dưới những dạng và vì những lý do khác
hơn những dạng và những lý do mà chúng ta biết đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.