LUẬT CHƠI - Trang 124

— Tớ hơi tò mò một chút: Nếu cậu biết ních hết cả hai phần là nguy

hiểm, tại sao vẫn mất công xếp hàng, chỉ để lấy thêm một phần không cần
đến?

Cậu bạn dừng nhai, nhướn một bên mày, nhìn người đặt câu hỏi:
— Này Lâm, cậu có biết hồi còn ở lớp, mọi người gọi sau lưng cậu là gì

không?

— Là gì?
— Nerd. Cậu biết từ ấy chứ? N... E... R... D... Một gã học giỏi, nhưng

ngớ ngẩn lạc lõng trong cuộc sống thực! - Hai tay Chương đưa lên, mô
phỏng đôi tai thỏ ve vẩy - Chỉ có một tên nerd mới tò mò về cách thức thế
giới vận hành.

— Cậu đang đề cập đến lòng tham? - Lâm thốt lên, chẳng mấy phiền

lòng với tiết lộ không mấy hay ho lẫn thái độ chế giễu của cậu bạn.

Chương hất hàm về phía hàng người bên ngoài bức tường kính, nheo

mắt:

— Hmmm. Lòng tham. Cậu hiểu nhanh đấy. Nếu không vì lòng tham,

liệu người ta có kiên nhẫn xếp hàng như vậy không? Mà điều đó thì có gì
xấu chứ? Ba mẹ tớ làm ăn thành công nhờ tham tiền bạc. Mọi người đều
mong muốn sở hữu thêm, nhiều hơn những gì mình đã có. Còn các doanh
nghiệp thì khai thác tính cách ấy, qua động tác khuyến mãi, để khuếch
trương thương hiệu của mình...

Lâm nhún vai, tiếp lời:
— Còn dễ thấy nhất, ngay trước mắt, là nhờ lòng tham thôi thúc, cậu và

tớ cùng tới đây, và gặp nhau!

Cả hai cười phá lên, chạm lon nước ngọt, khoái trá với nhận xét thô bạo

nhưng chính xác. Chương đột ngột đổi sang đề tài khác:

— Dạo này cậu biến đi đâu vậy? Lớp mình đã có kết quả thi đại học rồi

đấy. Gần như tất cả đều vào được trường mong muốn. Tớ cũng vào Kinh tế
rồi. Chỉ có ba bạn rớt, nhưng cũng thu xếp vô cao đẳng. Mọi người gửi
mail thông báo cho nhau, cập nhật chi tiết trên trang của lớp nữa. Chỉ
không có thông tin của cậu...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.