ấy, dễ dàng, chóng vánh. Người trúng đạn chết ngay, trước khi kịp biết
chuyện gì vừa đến với mình.
Một cái chết ngay cạnh bên.
Một bóng người nhanh chóng rút lui khỏi ô cửa, tầng trên cùng, thuộc
toà cao ốc bọc kính xanh, ở tận cách ngã tư hơn trăm mét.
Không phải ảo giác. Lâm chắc chắn về kẻ ngắm bắn ấy. Chỉ tiếc rằng,
mọi thứ lướt qua quá nhanh. Cậu không kịp sử dụng khả năng nhìn đặc
biệt, để nhìn rõ hắn.
Trong chuyển động lắc lư uể oải của chiếc xe buýt đang về bến cuối,
Lâm mới thấm thía hàm nghĩa tàn khốc mà cái chết mang theo. Người ta
thường nói về ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết. Nhưng người
ta gần như bỏ qua khía cạnh sai lầm mà cái chết và sự cẩu thả giễu cợt của
nó đôi khi phạm phải. Hậu quả của nhầm lẫn có thể đến với bất kỳ ai. Một
kết cục vượt ra ngoài mọi trù tính. Cậu may mắn thoát được viên đạn.
Nhưng may mắn của cậu lại là bất hạnh cho người khác. Chắc chắn, với kẻ
ngắm bắn, người trung niên kia không phải mục tiêu. Ông ấy chỉ là một
người qua đường tình cờ, đang quay về nơi chốn riêng tư, với người thân
đang chờ đợi, với ai đó sẵn lòng chia sẻ niềm vui về món đồ vật ông ấy vừa
mua. Sai lầm của ông ấy, nếu có, là đã hiện diện ở vị trí lẽ ra ông đừng nên
hiện diện...
Thực quản Lâm co thắt dữ dội. Nỗi sợ hãi luôn có triệu chứng gần giống
cơn buồn nôn. Cậu không dám nghĩ gì thêm. Một lần nữa, nhận thức về cái
chết đâm thẳng vào trí não. Không có gì hoàn toàn ngẫu nhiên - nữ điều
phối viên của Fatal Blow từng nhấn mạnh - Tuy nhiên, những diễn biến
nguy hiểm nhất thường chọn lớp vỏ ngẫu nhiên để đội lốt. Sau cái chết của
Nhện Nước, sau những gì cậu đã được huấn luyện bởi C/E và Lim, Lâm
hiểu, viên đạn bay ra từ họng súng giảm thanh kia được nhắm vào chính
mình.
Ở trạm áp cuối, Lâm rời khỏi xe. Cậu băng qua con đường tối om trong
khu phố Tây, ban ngày được dùng như bãi đậu ô tô quanh các cao ốc. Cuối
đường có một bưu điện nhỏ kiêm dịch vụ cho thuê máy tính kết nối
Internet. Cậu rẽ vào, nói với anh nhân viên rằng di động bị hỏng, cậu cần