LUẬT CHƠI - Trang 44

kinh nghiệm của tôi, ai ra sân khấu và làm chủ không gian trước, khả năng
kẻ đó giành chiến thắng cao hơn.

— Tôi hiểu.
— Có một trợ giúp nhỏ, cậu muốn sử dụng chứ?
— Là gì vậy? - Lâm bỗng chăm chú.
Tuy nhiên, trước khi nữ điều phối viên đưa ra câu trả lời, từ phía sau

lưng cậu, vang lên giọng nói khàn trầm, toát ra uy lực không thể nhầm lẫn
của Mr. Q:

— Không cần đưa ra sự trợ giúp đó. Chàng trai này sẽ tự vượt qua được!
Cậu ngoảnh lại. Ấn tượng ban đầu về vẻ lạnh lùng của vị sếp tổng chừng

như là một nhầm lẫn. Bởi lúc này, hai cánh tay ông ta đưa về phía Lâm,
dành cho sự lưu tâm và tin cậy đặc biệt:

— Cậu biết mình sẽ phải làm gì chứ?
— Giành chiến thắng.
— Chính xác!
— Nếu cháu thất bại?
— Ta không tin chuyện đó xảy ra. Cậu sẽ thắng, nếu cậu muốn.
Lâm đột ngột đặt ra câu hỏi ám ảnh mình từ nãy đến giờ:
— Nói cho cháu biết, liệu tất cả cuộc thi này có phải là một vở kịch

không?

Vầng trán người trung niên cúi về phía trước. Nụ cười của người trong

cuộc, nắm vững mọi đầu mối, đã quen ứng phó với những tò mò sai lạc:

— Fatal Blow mê hoặc cả thế giới, bởi ngay cả người tổ chức cũng

không biết chắc chuyện gì sắp sửa xảy ra ở giây phút tiếp theo. Kịch bản ư?
Cậu tin các đồn đãi vớ vẩn ư? Đừng nhìn vài phản ứng của đối thủ hay mấy
thành viên trong đội để cho rằng họ là diễn viên trong một vở kịch biết
trước. Những thái độ đó chỉ là biểu hiện đã được rèn luyện của sự chấp
nhận. Chấp nhận thất bại, trước đối thủ mạnh hơn mình. Còn nếu cậu vẫn
muốn tin về một vở kịch? Được thôi. Đoạn kết của vở kịch ấy, do chính cậu
quyết định!

Khuất sau thông tin thuần túy người trung niên đưa ra, dù rõ ràng ông ta

không hề ngụ ý trấn an, có một điều gì khác làm trạng thái bồn chồn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.