LUẬT GIANG HỒ - Trang 107

CHƯƠNG

10

Hannah hồi hộp nắm lấy máy điện thoại đang reo chuông.

— Thưa cô, đây là tiếp tân. Chúng tôi chỉ muốn biết cô có định trả phòng

trước mười hai giờ trưa hay là cô cần giữ phòng thêm một đêm nữa.

— Không, cảm ơn. – Hannah nói. – Tôi sẽ đi lúc mười hai giờ trưa.

Hai phút sau, điện thoại lại reo. Lần này là Đại tá Kratz.

— Ai vừa nói chuyện với cô thế?

— Tiếp tân hỏi tôi lúc nào tôi trả phòng.

— Tôi hiểu, – Kratz nói. – Hành lý của cô đã được thu hồi.

Hannah đặt điện thoại xuống và đứng lên. Nàng cảm thấy một niềm hưng

phấn chạy suốt cơ thể trong lúc nàng chuẩn bị cho cuộc thử nghiệm thực sự
đầu tiên của mình.

Nàng nhấc cái túi du lịch nhỏ lên tay và rời khỏi phòng, lật tấm bảng hiệu

trên cửa sang mặt “Xin dọn phòng cho tôi”.

Lúc đã đến phòng chờ, nàng chỉ phải đợi ít phút trước khi chiếc bus nhỏ

của khách sạn trở về từ phi trường theo lộ trình quay vòng. Nàng ngồi một
mình ở phía sau trong đoạn đường ngắn tới khu vực khởi hành, rồi đi thằng
tới tiệm sách như đã được chỉ dẫn. Nàng bắt đầu xem lướt qua các cuốn sách
bìa cứng, ngạc nhiên vì người Lebanon đọc quá nhiều tác giả Mỹ và Anh.

— Cô có biết tôi có thể đổi tiền lẻ ở đâu không, thưa cô?

Hannah quay lại, trông thấy một mục sư đang vừa mỉm cười với nàng vừa

nói tiếng Ả Rập bằng một giọng nhẹ thuộc vùng Trung Đại tây dương.
Hannah liền xin lỗi và trả lời bằng tiếng Ả Rập rằng nàng không biết đổi tiền
lẻ ở đâu nhưng có lẽ cô gái ở quầy tiếp tân có thể giúp ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.