LUẬT GIANG HỒ - Trang 165

Nhưng Cavalli không nghe mấy tiếng sau cùng trong lúc y chạy tới chiếc

xe số hai, mở cửa và nhảy vào ghế bên cạnh tài xế. Và lúc đó, một ý nghĩ lấn
cấn bật ra khỏi tâm trí y. Nhìn ra ngoài khung cửa sổ bên hông, Cavalli bắt
đầu lướt qua đám đông một lần nữa.

— Ánh sáng! – viên đạo diễn gào lên, và đại lộ Pennsylvania sáng lên

như đêm trước lễ Giáng sinh ở cửa hàng Mary. – Được rồi, tất cả mọi người,
chúng ta sẽ quay phim trong sáu mươi giây nữa.

Những chiếc xe hơi và mô tô nổ máy đã bắt đầu rú ga mạnh. Đám diễn

viên phụ thả bộ qua lại trong lúc cảnh sát tiếp tục xua những khách bộ hành
ra xa nơi quay phim.

Viên đạo diễn ngửa người ra phía sau lưng ghế để kiểm tra ánh sáng và

xem thử ngọn đèn số bảy đã hoạt động hay chưa.

— Ba mươi giây, – Johnny nhìn người tài xế của chiếc xe số một và nói

qua loa phóng thanh. – Đừng quên tỏ ra thoải mái. Giàn đỡ máy của tôi chỉ
có thể chạy thụt lùi mười sáu cây số mỗi giờ. Và người đi bộ, – viên đạo
diễn kiểm tra tới lui bên lề đường, – Xin cứ làm ra vẻ như thể đang đi, chứ
không phải đang thử diễn vở Hamlet.

Viên đạo diễn quay sự chú ý sang đám đông.

— Nào, xin đừng bỏ rơi tôi phía sau rào cản. Hãy vỗ tay, hoan hô và vẫy

tay, và xin nhớ chúng tôi sẽ diễn tập lại toàn bộ trong khoảng hai mươi phút,
vì vậy hãy đứng nguyên tại chỗ nếu có thể.

— Mười hai giây, – viên đạo diễn nói trong lúc ông ta quay người lại để

nhìn thẳng vào chiếc xe hơi số một trong hàng. – Xin chúc mọi người may
mắn.

Tony nhìn Scasiatore, muốn ông ta cứ tiếp tục. Lúc này họ đã trễ mất tám

phút – điều đó cùng với cá tính đặc biệt của vị Tổng thống này, y phải nhìn
nhận lại khiến cho toàn bộ sự việc có vẻ xác thực.

— Mười giây. Quay. Chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một. Hành

động!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.