LUẬT GIANG HỒ - Trang 176

đặc bọc bản Tuyên ngôn bắt đầu lộ trình hàng ngày lên phía trần. Khi cái
khung tới độ cao của bàn viết, Mendelssohn bấm một nút thứ hai và tiếng vù
vù ngưng ngay. Đoạn ông ta xòe một bàn tay ra về phía cái khung.

Lloy Adams tiến tới một bước và nhìn chăm chú tài liệu lịch sử.

— Bây giờ, nhớ đến mong muốn riêng của ngài Tổng thống, chúng tôi có

một đề nghị nhỏ đối với ngài.

Người diễn viên dường như không chắc chắn về lời đối thoại mà ông ta

phải nói và liếc mắt về phía Cavalli.

— Đề nghị đó là gì, – Cavalli vội vàng lên tiếng, lo ngại bất cứ sự thay

đổi kế hoạch nào tại giai đoạn trễ này.

— Chỉ là, – Mendelssohn nói, – trong lúc ông Viện trưởng và tôi tháo cái

khung bên ngoài của bản Tuyên ngôn, các nhân viên của ngài hãy quay lưng
lại, mắt nhìn vào tường.

Cavalli do dự, biết rằng Sở Mật vụ sẽ không bao giờ cho phép xảy ra một

tình thế mà họ không thể trông thấy Tổng thống trong mọi lúc.

— Để tôi làm cho sự việc dễ dàng hơn đối với ông, ông Mendelssohn, –

Adams nói, – tôi sẽ là người đầu tiên theo đề nghị của ông.

Người diễn viên liền quay lưng về phía bản Tuyên ngôn. Và tất cả những

người còn lại răm rắp làm theo.

Trong quãng thời gian ngắn, mọi người không thể trông thấy chuyện gì

đang tiếp diễn phía sau họ, Cavalli nghe mười hai tiếng lách cách khác biệt
và tiếng thở hổn hển của hai người đàn ông không quen di chuyển các vật
nặng.

— Xin cảm ơn ngài Tổng thống, – Calder Marshall nói. – Tôi hy vọng

điều đó không khiến ngài quá khó chịu.

Mười ba người xâm nhập quay lại để nhìn thẳng vào cái khung to lớn. Cái

khung bằng đồng đã được nhấc lên để lại ấn tượng một cuốn sách mở ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.