LUẬT GIANG HỒ - Trang 268

một triệu đô la tiền đóng thuế, anh phải nghĩ người Mỹ sẽ kén chọn người
họ cho mượn.

— Giáo sư có vui lòng ăn trưa với chúng tôi? – người được giới thiệu là

Fieldman hỏi.

— Xin đừng nói với tôi chiếc HEMTT cũng biết nấu nướng. – Scott đùa.

— Không, thưa giáo sư, chúng tôi phải nhờ anh bạn người Kurd làm việc

đó. Sở trường của Aziz là hamburger và các món chiên của Pháp. Nếu giáo
sư chưa bao giờ dùng qua, rất có thể ngon lắm đấy.

Cả tám người ngồi xếp bằng trên mặt đất, dùng mặt trái của bàn cờ làm

bàn ăn. Scott không thể nhớ đã từng thưởng thức món hamburger cháy nào
ngon hơn. Anh cũng vui mừng vì có dịp trò chuyện với những người sẽ cùng
chung công tác. Kratz bắt đầu bàn bạc tỉ mỉ về những kế hoạch đề phòng khi
bất trắc mà họ sẽ phải xem xét một khi đã đến biên giới Jordan – Iraq. Chỉ
cần mấy phút cũng đủ cho anh nhận thức những con người này chuyên
nghiệp như thế nào, hoặc trông thấy nỗi khát khao của họ khi được tham gia
vào đội chung kết này. Scott mỗi lúc một thêm tin tưởng rằng mọi việc đang
được giao cho những bàn tay xuất sắc, và đội của Kratz không phải được
chọn lựa một cách ngẫu nhiên.

Sau chiếc hamburger thứ ba, anh lấy làm tiếc khi vị Đại tá Mossad nhắc

nhở anh phải đáp một chuyến bay.

Anh liền đứng lên và cảm ơn người đầu bếp về món ăn đáng nhớ.

— Sẽ gặp giáo sư ở Jordan, – trung sĩ Cohen nói.

— Sẽ gặp Trung sĩ ở Jordan, – Scott nói.

Trong lúc Scott được đưa tới phi trường, anh hỏi Kratz:

— Ông sẽ lựa chọn người chung kết như thế nào?

— Họ sẽ tự quyết định với nhau. Việc đó không liên quan tới tôi. Tôi chỉ

là sĩ quan chỉ huy của họ.

— Ông muốn nói gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.