LUẬT GIANG HỒ - Trang 270

CHƯƠNG

23

Hannah gom tất cả hồ sơ mà viên Thứ trưởng Ngoại giao sẽ cần tới trong

phiên họp với Hội đồng Lãnh đạo Cách mạng.

Bằng cách làm việc nhiều tiếng đồng hồ mà không một người nào khác đã

từng làm, và hoàn thành nhiều công việc mà viên Thứ trưởng chưa bao giờ
nghĩ có thể làm xong, Hannah đã nhanh chóng trở nên thiết yếu. Bất cứ lúc
nào viên Thứ trưởng cần việc gì, việc đó đã có sẵn trên bàn: nàng có thể
đoán trước từng việc ông ta cần, và không bao giờ tỏ ý muốn được khen
ngợi về điều đó. Mặc dù vậy, nàng rất ít khi rời khỏi văn phòng vào ban
ngày hoặc ra khỏi nhà vào ban đêm, và tất nhiên không có vẻ tới gần hơn để
tiếp xúc với Saddam. Bà vợ của viên Đại sứ đã dũng cảm cố giúp đỡ về mặt
xã hội, và trong một cơ hội, nàng thậm chí đã mời một quân nhân trẻ đến
dùng bữa tối. Anh ta khá đẹp trai, Hannah nghĩ, và có vẻ dễ chịu, mặc dù
anh ta hầu như không mở miệng suốt buổi tối và đột nhiên ra về không nói
một lời nào. Có lẽ nàng không thể che giấu sự thực là nàng không còn quan
tâm đến đàn ông nữa.

Hannah đã ngồi trong nhiều phiên họp với từng Bộ trưởng, thậm chí

thành viên của Hội đồng Lãnh đạo, kể cả người em trai cùng cha khác mẹ
của Saddam – Đại sứ Iraq tại Liên Hiệp Quốc ở Geneva, nhưng nàng vẫn
không cảm thấy gần Saddam hơn khi nàng sống trong một ngõ cụt ở Chalk
Farm. Nàng dần dần trở nên thoái chí, và bắt đầu lo sợ rằng sự chán nản của
nàng sẽ quá rõ đến nỗi ai ai cũng phải trông thấy. Như một liều thuốc giải
buồn, nàng hướng mọi sức lực vào việc lập các báo cáo chỉ tiêu liên bộ, và
một hệ thống sắp xếp các hồ sơ sẽ khiến cho các quan chức ở Whitehall

[47]

phải nổi lòng ganh tỵ. Nhưng một trong nhiều điều Mossad đã truyền đạt
cho nàng trong những ngày huấn luyện gian khổ của nàng là luôn luôn kiên
nhẫn và sẵn sàng, bởi vì tới lúc một khe hở sẽ xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.