LUẬT GIANG HỒ - Trang 282

Không hề báo trước, Dollar Bill chợt xếp khăn ăn lại, đứng lên khỏi bàn

bỏ dở món hầm của ông ta, và bước ra khỏi phòng. Hai người cùng bàn với
ông ta nhổm dậy và nhanh nhẹn đi theo ông ta qua cánh cửa không nói một
tiếng nào khác. Sau khi họ leo lên một cầu thang nhỏ bằng đá họ vào trong
phòng làm việc tạm của Dollar Bill.

Trên một bàn vẽ của kiến trúc sư phía dưới một ngọn đèn sáng là tấm giấy

da. Cả hai người bước qua phòng, nhìn lên mặt bàn vẽ và xem xét kỹ văn
bản đã được viết xong. Nó đã được khắc phía trên một khoảng trống lớn
được bao phủ với nhiều gạch chéo nhỏ bằng bút chì sẵn sàng chờ đợi năm
mươi sáu chữ ký.

Scott trố mắt nhìn công trình với vẻ khâm phục.

— Nhưng tại sao ông không…

— Làm một công việc đúng đắn? – Dollar Bill nói, biết trước câu hỏi. –

Và kết cuộc làm một thầy giáo ở Wexford, hoặc có lẽ đã trèo lên các độ cao
đến chóng mặt để trở thành một uỷ viên hội đồng ở Dublin? Không, thưa
ông, thà tôi làm một phần việc kỳ cục trong nhà tù còn hơn bị các bạn bè của
tôi xem là kẻ tầm thường.

— Còn bao nhiêu ngày nữa anh phải rời khỏi chúng tôi, anh bạn trẻ? –

Dexter Hutchins hỏi Scott.

— Kratz vừa điện thoại hồi chiều, – Scott vừa đáp vừa quay sang nhìn vị

Phó giám đốc. – Ông ta nói họ đã đáp kịp chuyến phà Trelleborg–Sassnitz
đêm hôm qua. Giờ đây họ đang đi về phía Nam, hy vọng băng qua eo biển
Bosphorus vào sáng thứ Hai.

— Điều đó có nghĩa là họ sẽ đến biên giới Iraq vào thứ Tư tuần tới.

— Thời gian lý tưởng trong năm để đáp tàu qua Bosphorus, – Dollar Bill

nói. – Đặc biệt nếu ông hy vọng gặp một cô gái khá xuất sắc khi ông đến
phà bên kia.

Nhìn lên Scot, ông ta nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.