LUẬT GIANG HỒ - Trang 434

— Nhưng bố đang đứng phía trước nó kia mà, – Tony nói.

— Không, không phải thế, – bố y nói. – Con vẫn chưa hiểu bọn chúng đã

làm gì hay sao?

— Không, con không biết, – Tony nhìn nhận.

— Bọn chúng đã đổi bản gốc bằng bản sao vô giá trị mà con đã đặt vào

trong Viện Bảo tàng Lịch sử Quốc gia.

— Nhưng bản sao trên tường chính là một bản khác do Dollar Bill tạo ra,

– Tony nói. – Con đã trông thấy ông ta trao cho bố.

— Không, – bố y nói. – Bản của bố là bản gốc, chứ không phải bản sao.

— Con không hiểu, – Tony nói, lúc này hoàn toàn rối tinh rối mù.

Ông già liền quay lại và nhìn thẳng vào mặt con trai ông lần đầu tiên.

— Nick Vicente và bố đã hoán đổi chúng khi con mang bản Tuyên ngôn

trở ra khỏi Washington.

Tony nhìn chằm chằm vào bố y trong lúc ông ta nói tiếp:

— Con không nghĩ bố có thể cho phép một phần di sản của đất nước

chúng ta rơi vào tay của Saddam Hussein đấy chứ?

— Nhưng tại sao bố đã không cho con hay? – Tony hỏi.

— Và để cho con đi Geneva, mặc dù bố biết con đang giữ một bản giả,

trong khi hợp đồng vẫn còn chưa kết thúc hay sao? Không, một phần kế
hoạch của bố vẫn là con sẽ tin tưởng bản gốc đã được gởi đến công ty
Franchard, bởi vì nếu con tin tưởng như thế, Al Obaydi cũng sẽ tin tưởng
như con.

Tony không nói gì.

— Và chắc chắn con sẽ không cãi vã kịch liệt như vậy khi bị mất năm

mươi triệu nếu con biết tỏng tòng tong trong tài liệu con đang có ở Geneva
chỉ là một bản giả.

— Thế thì bản gốc hiện giờ ở đâu? – Tony hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.