LUẬT NGẦM - Trang 136

vải sợi chỉ, như muốn giật phăng nó ra ngay bây giờ. Đôi lần, ông
Huy cố tình theo tôi vào tận cửa toilet chỉ để đưa bàn tay thô kệch
bóp vào mông tôi một cái rồi cười khà khà khoái trá. Xã hội muôn
sắc không chỉ có trắng và đen. Sắc đen cũng có kẻ xấu người
tốt. Và sắc trắng cũng thế. Kẻ tốt người xấu luẩn quẩn quấn
lấy nhau không phân biệt nổi. Khi mặc áo cà sa thì ai cũng như ai,
đầy đạo mạo, thanh khiết và quyền uy. Chỉ lúc tấm rèm được
buông xuống, ngọn gió dục vọng thổi qua cuốn phăng từng lớp “cà
sa”, thì khi ấy lớp “áo giấy” mới được dịp phơi bày.

Bà Linh Phong gọi cho tôi.

Tôi chính thức ngồi lên ghế phó tướng của băng Linh Phong

trong tư thế ngẩng cao đầu ở tuổi hai mươi bảy. Chú Tân thở phào
nhẹ nhõm sau một thời gian dài bất đồng quan điểm với tôi. Tuổi
còn trẻ, nắm quyền lực trong tay cộng thêm việc làm ra tiền quá
dễ dàng, tôi bắt đầu quên mất mình là ai. Bên trong tôi là con
ngựa bất kham, tôi ngầm nổi loạn. Sau những phi vụ thành công,
tôi trở về nhà với những bao tải đầy tiền, xếp chúng thành từng
chồng trong góc phòng và ngồi ngắm nhìn, thỉnh thoảng cười phá
lên như điên dại.

Tôi đã say tiền!

❉❉❉

Huân về Nha Trang tìm tôi. Đón Huân ở sân bay, tôi không có

lấy một chút cảm xúc. Đi với nhau quãng đường hơn bốn mươi cây
số, tôi không nói một câu nào. Tôi không biết vì sao mình lại hết
yêu Huân, nhưng tôi lờ mờ nhận ra rằng trước đây mình cố gắng
giữ anh chỉ là bởi cái “tôi” quá lớn. Tôi muốn chứng minh cho Huân,
cho bạn gái cũ và bạn bè của anh thấy rằng xem thường tôi là sai
lầm của họ. Khi đã đạt được mục đích, tôi đâu còn động lực nào cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.