LUẬT NGẦM - Trang 38

Bằng nhiều cách và các mối quan hệ, ba cố tìm kiếm tung

tích của bác Hai trong nhiều tháng trời nhưng vô ích. Không có một
phản hồi nào, sự mất tích một cách kỳ lạ giống như bác chưa từng
tồn tại. Giấy tờ tùy thân, quần áo, tiền bạc và mọi vật dụng cá
nhân vẫn còn nguyên vẹn trong tủ ở nhà. Bà nội tôi suy sụp lắm,
nhưng bà tin và nghĩ rằng có lẽ bác tôi đi đâu đó một thời gian rồi
sẽ quay trở về. Niềm tin đó giúp bà gắng gượng sống tiếp trong
chờ đợi.

Bệnh của ba trở nên nặng hơn khi những cơn đau ngày càng dồn

dập. Theo bệnh án ban đầu thì ba tôi có một khối u bẩm sinh, may
mắn là u lành tính. Tuy nhiên, vì khối u ngày càng lớn nên cần
phải xạ trị. Ba và mẹ lui tới bệnh viện ngày một nhiều hơn. Mẹ đưa
ba vào bệnh viện Chợ Rẫy để chạy chữa, đêm mẹ trải giấy báo nằm
ngoài hành lang. Tài sản trong nhà lại dần đội nón ra đi vì chi phí
chữa bệnh quá đắt đỏ. Mẹ và ba đã bắt đầu ăn những suất cơm từ
thiện trong bệnh viện để tiết kiệm. Còn tôi ở nhà ngóng đợi từng
ngày.

Những lúc ba mẹ không có nhà, bà nội thường lên ở với tôi. Tôi

biết bà rất thương tôi. Thấy tôi nói thèm chè khoai tím, bà ra
vườn đào lấy một củ thật to rồi vào bếp ngồi bào mỏng để nấu
chè cho tôi ăn. Nhà tôi có một cây me rất to và sai trĩu quả, tôi nói
thèm ăn mứt me rim đường, bà lại hì hụi ra gốc me nhặt trái chín,
nhà có bếp ga nhưng bà sợ tốn kém nên lại loay hoay đi nhặt củi
về thổi lửa nhóm bếp rim cho tôi một hộp me thật to. Ấy thế mà
tôi chỉ ăn một muỗng rồi cho luôn vào tủ lạnh.

Bà nội tôi vẫn ở thành phố. Nhiều năm trước, bà bán căn nhà

lớn đi để chia tiền cho các con có vốn làm ăn, sau đó thì được nhà
nước cấp cho một mảnh đất khác nhỏ hơn xây một căn nhà và
sống ở đó. Tôi hơi sợ căn nhà mới của bà vì nó nằm gần một nghĩa
trang. Lần nào tôi về, có bao nhiêu bánh kẹo, trái cây bà đều gói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.