LUẬT NGẦM - Trang 59

Nhìn qua gương chiếu hậu, tôi thấy ba gọi với theo, đôi tay vẫn

nắm chặt túi thịt gà. Hình bóng ba trong chiếc áo khoác màu xanh
sờn cũ nhoè đi trong mắt tôi.

Tết năm đó, mẹ không về kịp vì chuyến công tác. Ba sang nhà

đưa tôi đi mua một số bánh mứt mà tôi thích. Tôi đòi những chiếc
váy sang trọng trong cửa tiệm cho buổi văn nghệ toàn trường, ba
cũng vét sạch ví để mua cho tôi. Ba lặng lẽ ngồi ở bậc thềm bên
ngoài cửa tiệm trong lúc chờ tôi thử váy. Vẻ ngoài lam lũ khiến ông
lọt thỏm lẻ loi giữa ánh đèn vàng và sự nhộn nhịp tấp nập của những
cửa hàng này. Ánh mắt ông luôn man mác một nỗi buồn, một sự
cưng chiều vô điều kiện dành cho tôi.

Đêm ba mươi Tết, mẹ vẫn chưa về kịp, một mình tôi ngồi lặng

lẽ ở góc sân thượng ngắm nhìn dòng người qua lại trong nỗi buồn
sâu thẳm đến tận đáy lòng. Đồng hồ điểm thời khắc giao thừa,
tiếng reo vui nơi nhà hàng xóm, tiếng chúc tụng nhau, tiếng cha
mẹ mừng vui ăn một bữa cơm đoàn tụ cùng con cái... cứ râm ran
trong bóng đêm. Tôi ngồi đây, lặng lẽ một mình nuốt từng dòng lệ
đắng nghét vào trong…

Đêm ba mươi. Đêm ba mươi

Đất trời reo vui sao lòng người quạnh vắng?

Con ngồi đây khóc thương đời chết lặng

Cha mẹ nơi đâu sao bỏ mặc con thơ?

❉❉❉

Sáng mồng một, tôi ghé về thăm nội và ba, mang theo một vài

củ sâm mà tôi mua được cho ba nhưng thời điểm này, ông đã bắt
đầu phải kiêng khem một số loại thực phẩm nên không ăn được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.