LUẬT NGẦM - Trang 84

nhang lên bàn thờ của ba, tôi ra sau vườn trò chuyện với bà nội. Bà
bận cho heo cho gà ăn, rồi lại đi ra đi vào hái khế, hái ổi cho tôi. Bà
trách tôi ít về thăm bà quá, bà đã già nhưng chỉ sống một mình
thế này buồn lắm. Nhiều đứa cháu khác cũng đến rồi lại đi, có
đứa luôn đến vào đúng ngày bà lĩnh tiền hưu rồi lại đi biền biệt
cả tháng trời. Tôi nghe mà lòng buồn lắm. Thỉnh thoảng, tôi để
dành tiền tiêu vặt của mình để biếu bà, nhưng bà bao giờ cũng từ
chối, bà bảo tôi chưa làm gì ra tiền cả, hãy giữ lấy mà mẹ con lo
lắng cho nhau. Vừa nói bà lại vừa móm mém nhai trầu, miếng
trầu đỏ thắm.

Mẹ tôi bảo phải đi công tác xa vài ngày vì công việc của mẹ đang

có một số trục trặc cần phải giải quyết. Mẹ dặn tôi ở nhà, có việc gì
thì gọi cho chú Lĩnh vì cơ quan chú cũng ở gần nhà tôi. Tối hôm
đầu tiên mẹ vắng nhà, tôi đi tắm sớm rồi định sẽ mang ít trái cây
lên phòng nằm đọc sách. Đèn nhà tắm bỗng vụt tắt, tim tôi như
ngừng đập, tôi hét lên gọi Tuấn bởi vì buổi tối chỉ có anh ta ở nhà.
Chị Tuyết giúp việc cho nhà tôi đã đi về từ năm giờ chiều. Không
có ai trả lời. Tôi vớ lấy quần áo mặc vội vào, bỗng dưng đèn lại sáng
trở lại. Chết thật, cái đèn này quá cũ rồi, từ hồi về đây tôi đã
nghe mẹ nói nên thay nó nhưng mãi vẫn chưa thay. Tôi lại tiếp tục
tắm. Hơi nước nóng khiến tấm gương soi mờ đi.

Tôi thấy có một cái bóng đen vừa lướt qua ở ô cửa thông gió sau

lưng tôi!

Quay lại nhìn, không có gì cả. Lấy khăn khô lau tấm gương soi.

Tôi nghĩ rằng mình đã bị hoa mắt. Tắm xong, tôi ra ngoài, Tuấn
vẫn đang ngồi nghe nhạc ở quầy lễ tân. Mở tủ lạnh lấy một ít trái
cây nhưng tôi không tìm thấy con dao ở đâu cả. Bực mình, tôi đóng
tủ lạnh đánh rầm!

Tôi đang nằm đọc sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.