LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 112

. . . . . .

Lúc người đàn ông quay trở lại, tay cầm hai chiếc kem một lớn một nhỏ,

lớn cho Cố Tử Mạt, nhỏ cho đứa bé, bé trai tươi cười rạng rỡ, liếm kem,
thỏa mãn nói cám ơn chạy đi.

Cố Tử Mạt nhìn chằm chằm que kem trong tay một lúc, nhìn anh ta một

cái, "Sao anh lại đưa tôi cây kem lớn, là cười nhạo sức ăn của tôi lớn sao?"
Ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại nghĩ, người đàn ông này vẫn là rất
biết săn sóc , có thể nghĩ đến tâm tình của đứa bé, có thể dỗ phụ nữ vui vẻ.

"Cô là người bị thương, lại là phụ nữ có thai, cần bổ sung thêm nhiều

năng lượng." Người đàn ông xem thường nói, vừa nói, vừa phủi quần, kem
trên quần anh đã hòa tan thành bơ nước, nhìn qua dinh dính nhầy nhầy, còn
có cảm giác bẩn bẩn.

Sau khi cô nhìn thấy, vội vàng tìm khăn giấy lau cho anh ta, nhưng càng

lau lại càng bẩn.

Người đàn ông nhìn tay nhỏ của cô gái vội vàng khua lộn xộn dưới chân,

chân mày nhíu lên, lại nhẹ giọng cười, hướng cô hơi híp mắt lại, "Tôi là
bảo vệ phụ nữ có thai mà bị thương, nên tính là tai nạn lao động đi, tôi đề
nghị bồi thường."

Cố Tử Mạt trợn mắt há hốc mồm, cô lại dễ dàng bị anh ta bắt chẹt như

vậy?

Xem ở phần nhiều tình yêu trẻ nhỏ của anh ta, cô nhịn!

Thật không nghĩ đến, mua một cái quần bình thường ở đây, lại phải đến

cửa hàng chuyên doanh!

Hai người đi sâu vào con đường lớn vùng ven sông, so sánh với vẻ hả hê

của kẻ giả mạo, thì cô lại vô cùng mốc meo, cô câu được câu không đi theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.