LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1289

Thì nghe được Lục Duật Kiêu ở bên cạnh nói, "Là Bùi Dực."

Cô đỡ trán, "Vì sao anh ta lại tới, còn ở đó gào thét, aizzz, em thật sự

không biết nên nói gì cho đúng."

Ngón tay thon dài của anh, nhẹ nhàng xoa lên bờ vai trần trụi của cô,

"Có lẽ anh ta không muốn quấy rầy chuyện tốt của anh và em, mới gào to
như vậy."

"Ưmh..." Cô một hồi ngượng ngùng, không nhịn được cúi đầu đẩy anh,

"Anh đừng nói bừa, nhất định là anh ta tới tìm anh, mau đi đi, đừng chậm
trễ chính sự."

Thế nhưng anh lại gác cằm lên đầu vai, mập mờ thổi hơi vào trong lỗ tai

của cô, than thở nói: "Chúng ta đây cũng là chính sự, anh cũng không muốn
làm chậm trễ bên này, Tử Mạt, em dạy anh, anh nên làm như thế nào."

"Chuyện này... Đây mà là chính sự gì." Cô thật sự không chịu nổi da mặt

dày của anh, dùng góc chăn che phủ đôi trên trần lộ ra bên ngoài của mình,
sau đó nghiêng đầu nhìn anh, cảm thấy kỳ lạ cau mày hỏi, "Chẳng lẽ anh có
tranh chấp với Bùi Dực, mới cố ý trốn tránh anh ta."

"Chuyện này sao lại không coi là chính sự, nỗ lực tạo người là quan

trọng nhất." Anh tiếp tục trêu chọc, trong xương cũng lộ ra không đứng
đắn.

Nhưng mà, như vậy càng làm cô cảm thấy suy đoán của mình là chính

xác, Lục Duật Kiêu đây là đang trốn tránh Bùi Dực.

Cô thở dài, nói: "Nếu như anh thật sự không muốn gặp Bùi Dực, vậy thì

để em ra mặt, đuổi anh ta đi."

"Em cũng đừng." Người đàn ông vội vàng ngăn cô lại, đè cả người cô

xuống giường, "Ngoan ngoãn nằm ở đây, chờ anh trở lại." Nói xong, liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.