LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1340

Cô quẫn quẫn, oán giận nói, "Anh đừng nói hưu nói vượn nữa, em muốn

nghe lời thật."

Lục Duật Kiêu ngửa mặt, lấy ra tờ chi phiếu kia, túm túm nói: "Lời thật

là, năm đó chồng em nhất thời vui vẻ, cho Hứa Ngộ chút tiền tiêu vặt, hôm
nay Hứa Ngộ tới trả tiền lại."

Cố Tử Mạt nhìn con số phía trên một chút, bừng tỉnh hiểu ra, "Tiền vốn

kinh doanh lập nghiệp của Hứa Ngộ, thì ra là do anh cho, ừ, em đã hiểu,
hơn nữa em còn biết, anh cố ý cho anh ấy, để cho anh ấy dễ dàng chăm sóc
em!"

Người đàn ông cau mày, "Không cho phép nhắc lại chuyện anh ta chăm

sóc em." Anh liếc mắt nhìn Hứa Ngộ phía dưới, lại nói, "Anh rộng lượng,
thả em đi xuống nhìn anh ta một chút."

Cô nghiêng đầu, "Không sợ em chạy theo anh ấy à, bây giờ Hứa Ngộ

cũng là người giàu đấy."

Người đàn ông kiêu ngạo, "Dù sao cũng không nhiều tiền bằng anh."

Anh ngừng tạm, lại thở dài nói, "Thấy anh ta, anh càng tự tin em sẽ không
quay đầu ăn lại cỏ cũ, bởi vì Hứa Ngộ đã không phải là Hứa Ngộ trước kai
rồi."

Cô ngạc nhiên, ngay sau đó hiểu được ý của anh, cúi đầu, nói: "Có lẽ

vậy...!"

Cùng ánh mắt anh cáo biệt, mới đi xuống lầu.

Thấy Hứa Ngộ, câu thứ nhất của cô là, "Hứa Ngộ, tôi không ngờ, sau khi

tôi trở về, người đầu tiên tổn thương tôi, lại là anh."

Hứa Ngộ nhìn Cố Tử Mạt, kéo kéo khóe môi, anh tại mình châm chọc,

tiếp đó, giọng điệu anh của rất bình thản, "Anh cũng không nghĩ tới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.