LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 1346

Chưa từng nghĩ, Lục Duật Kiêu là người đầu tiên nhảy ra phản đối, anh

cho là kéo dài quá lâu.

Gương mặt Lục Hoài Nam căng cứng, quay đầu hỏi ý kiến Cố Tử Mạt.

Cố Tử Mạt nào dám có ý kiến, nói một câu, "Giờ lành xuôn xẻ là tốt

nhất."

Lục Hoài Nam nghe xong, lúc này gật đầu nói tiếp, "Tử Mạt nói đúng,

giờ lành xuôn xẻ là tốt nhất, một tháng sau, là giờ lành tốt nhất, cứ chọn
ngày này đi."

Lục Duật Kiêu hết cách rồi, không phản bác được, lúc mang theo Cố Tử

Mạt rời đi, sắc mặt trầm trầm.

Cô ngồi ở mép giường lên, trấn an anh nói, "Em biết rõ anh lo lắng cái

gì, em đây cam đoan, mỗi ngày đều để cửa sổ cho anh, có được không?"

Sau khi Lục Duật Kiêu nghe xong, nếp uốn giữa hai lông mày mới chậm

rãi dãn ra, ngón tay thon dài, sờ lên cổ trắng như tuyết của cô, "Vậy tối nay
cũng không cần mở cửa sổ nữa, bây giờ chúng ta bắt đầu đi."

Cố Tử Mạt bị anh ẩy ngã, không nhịn được bĩu môi, chẳng lẽ quy củ của

nhà họ Lục, đều là thùng rỗng kêu to à!

...

Sáng sớm, Cố Tử Mạt và Lục Duật Kiêu ngồi dựa lưng vào cửa số sát

đất, phơi không tới một tia mặt trời, lại vẫn có thể từ phản xạ của cây cối
cảm nhận được ánh mặt trời đang ở cách đó không xa.

Lục Duật Kiêu vì để cho cô mau sớm thích ứng cuộc sống bên này, hứa

hẹn muốn ở cùng cô, cô tự nhiên cảm thấy được, chỉ là thỉnh thoảng, người
đàn ông này dễ dàng bộc phát thú tính, làm cho cô lâm vào tình thế khó xử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.