Người đàn ông không nhúc nhích, duy trì mỉm cười, ánh mắt liếc về phía
Cố Tử Mạt trong đám người, ánh mắt thâm thúy.
Cố Trinh Trinh thấy anh ta mất hồn, lại nhìn theo ánh mắt của anh ta,
liền thấy vẻ mặt kinh ngạc của Cố Tử Mạt, lòng tranh cường háo thắng của
cô vì vậy mà càng thêm mãnh liệt, cô thản nhiên cười, dứt khoát vươn tay
ra, "Bây giờ có thể sao?"
Người đàn ông lại liếc Cố Tử Mạt một cái, hơi ảm đạm, mới mỉm cười
với Cố Trinh Trinh, "Có thể, thật là vinh vạnh." Một tay chắp sau lưng, một
tay tao nhã lễ phép nâng mấy ngón tay của Cố Trinh Trinh lên, bước vào
sàn nhảy.
Cố Tử Mạt nhìn hai người trong sàn nhảy, trong lòng phẫn nộ không nói
ra được, cô đặt mạnh ly rượu trên tay vào trong khay, ánh mắt phẫn uất
nhìn của bọn họ.
Mục đích của ‘ Lục Duật Kiêu ’ là gì? Cô không biết, nhưng cô biết,
mình nhìn thấy cái gì, hơn nữa bản thân còn rất tức giận!
Mỹ Nam Kế sao? Hừ! Còn không phải là ỷ vào bề ngoại tốt đẹp của
chính mình, lưu tình khắp nơi, trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi? !
Cô khuyên chính mình, đây đều là mưu kế, chính là muốn đối phó Cố
Trinh Trinh, mặc dù trước đó anh không có thương lượng với mình, nhưng
nhất định là anh đang giúp mình!
Nhưng một âm thanh khác lại không ngừng nhảy ra, cô nói, Cố Trinh
Trinh chính là một Bạch Liên hoa, có thể lừa gạt tất cả đàn ông, có thể lôi
kéo tất cả đàn ông đến tay, ‘ Lục Duật Kiêu ’ cũng không phải là Thánh
Nhân, nhất định sẽ bị quyến rũ!
Cặp mắt bị lửa giận thiêu đốt trừng mắt nhìn hai người trong sàn nhảy,
người đàn ông nhảy waltz rất tốt, dáng người thẳng tắp ưu nhã, lại không