"Thiên hạ không có bữa ăn nào miễn phí, bây giờ tôi đã hiểu! Anh liên
thủ với Cố Trinh Trinh sao? A, còn tưởng rằng tôi không biết sao? Hợp tác
với Cố Trinh Trinh, không khác nào bảo hổ lột da, anh cũng làm được, à,
có phải là vì tiền, thật là nông cạn!" Cô thất vọng nhìn anh, trong mắt đều
là xem thường khinh bỉ.
Người đàn ông cau mày rất sâu, vẫn nhìn môi của cô mấp máy.
"Tôi đi đây! Xin lỗi vì không theo cùng được, về sau hai chúng ta chấm
dứt trò chơi! Tôi không hề tin anh nữa, tôi có Đại Thiến là đủ rồi! Quả
nhiên, tôi vốn không nên tin tưởng bất kỳ ai!"
Bạn trai bị em gái cướp đi, sự chống đối của cô, dẫn đến sóng ngầm của
nhà họ Cố sóng trước chưa dừng sóng sau đã khởi, cô không thể tránh né
nhìn khuôn mặt xấu xí của người nhà họ Cố, còn lần này, cô kiên quyết sẽ
không quay đầu!
Không nhìn vẻ mặt của người đàn ông nữa, cô dứt khoát kiên quyết quay
đầu.
Người đàn ông từ phía sau giữ lại cánh tay của cô, cứng rắn nói, "Cho dù
là em không muốn tin tưởng bất kỳ ai, cũng nên tin tưởng anh." Trong đôi
mắt của anh đầy tức giận, chỉ hận năm tháng chồng chéo lên nhau, anh đã
từng cứu cô, cô lại quên mất anh, anh lựa chọn cứu cô một lần nữa, mà cô
lại giống như đang lạc đường trong một cánh đồng hoang.
Cố Tử Mạt quay đầu, lần lượt tách ra từng ngón tay của anh đặt ở trên
cánh tay mình, "Vẫn còn muốn đẻ tôi tin tưởng anh một lần nữa? Nằm mơ!
Đồ phản bội!"
Người đàn ông nhìn cô, ánh mắt càng thêm thâm trầm, khóe miệng đã
lặng lẽ hiện lên một nụ cười lạnh đầy quỷ dị, đột nhiên lạnh giọng mở
miệng, "Không đúng! Em. . . . . ."