LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 556

dội, lúc đó tôi nghĩ người tuyển chọn tốt nhất chính la anh thôi, anh xem,
tôi vẫn rất ngu ngốc đâu!"

Có thể vì quá sợ hãi, cô vẫn nói mấy câu lời hay với anh ta.

"Đến." Cùng với giọng nói của người đàn ông bảnh bao vang lên, thì xe

cũng ngừng lại.

Cô sợ muốn chết, cũng nhịn không được rùng mình một cái thay Lục

Minh Tuyên, "Tôi có thể lấy cà vạt xuống sao?" Cũng không biết, anh ta
đưa cô đến nơi nào.

"Không thể." Cô nghe thấy tiếng người đàn ông mở cửa xe phía bên cô,

sau đó, tay của cô bị một bàn tay bắt lấy, "Xuống xe."

Cô bị dắt đi về phía trước, cảm thấy xung quanh rất yên tĩnh, thỉnh

thoảng người đàn ông lại nhắc nhở cô nhấc chân, nói là bước lên cầu thang,
cô cũng không có mánh khóe gì có thể đùa giỡn cả, chỉ có thể bước đi theo
lời anh ta, mơ mơ hồ hồ, cô cảm thấy mình giẫm lên là loại bậc thang bằng
đá xanh đó.

Hình như còn phải quẹo trái quẹo phải ..., quanh co, dù sao cũng thật

phức tạp, đi thật lâu, cũng chưa đi hết bậc cầu thang, lòng của cô càng trầm
xuống, cuối cùng không nhịn được cắn môi, mở miệng hỏi anh ta, "Đây là
đi đâu, sao lại nhiều bậc thang như vậy."

Người đàn ông không nói lời nào, tiếp tục dắt cô đi, vẫn dùng sức khá

lớn, động tác cũng tương đối thô bạo, lại đi thêm một khoảng thời gian nữa,
cuối cùng anh ta cũng ngừng lại, cô cũng dừng bước, theo bản năng sờ sờ
cà vạt, nhưng lại bị bàn tay quý giá của anh ta tách ra.

"Lúc tới đây, cô vẫn một mực ân hận, bây giờ tôi cho cô một cơ hội, cô ở

nơi này, hãy sám hối về những hành động không đủ thành thật giữ chữ tín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.