Người đàn ông đã cầm chìa khóa xe đợi cô ở cửa ra vào, thấy cô ra
ngoài, người đàn ông hơi sững sờ, má cô hơi hồng hồng, hiện ra một vẻ
mềm mại, càng làm nổi bật làn da động lòng người của cô.
Trong đầu mơ mộng đến tình cảnh ‘ má phấn hoa đào ửng đỏ hây ’, anh
đã hưng phấn đến không được.
Anh tình cảm dạt dào, nhìn vào mắt của cô, từng bước từng bước, vững
vàng bước qua, nhẹ nhàng cầm tay trái của cô, cố ý dùng ngón tay vuốt lên
chiếc nhẫn, tầm mắt nhìn lên cổ áo của cô, "Phong cách công chúa? Không
tệ." Hai người hình như có sự ăn ý quá mức.
Một giây trước nhìn thấy hình ảnh u mê đáng yêu của cô, thì anh càng
muốn thấy mặt hoạt bát đáng yêu của cô, không ngờ lần này ra ngoài, cô lại
đổi phong cách hoạt bát đáng yêu, váy phong cách công chúa, làm khí chất
của cô trở nên thanh khiết trang nhã, lại tăng thêm vài phần linh động cùng
tinh thần phấn chấn.
Bây giờ, cô giống như một nốt nhạc sinh động, mỗi nốt nhạc đều tốt đẹp
như vậy, tạo thành một khúc nhạc ưu nhã động lòng người như vậy, lại
không mất đi sự hoạt bát linh động.
"Anh thích em ăn mặc theo phong cách này?" Thật ra thì cô mặc thành ra
như vậy, cũng là nhất thời xúc động mà thôi.
Bởi vì cách ăn mặc của Diệp Nhất Đóa ngày hôm qua, cho cô một loại
cảm giác linh khí bức người, loại cảm giác đó, rất vi diệu rất kỳ lạ, đánh rất
sâu vào trong lòng cô, bởi vậy, cô liền có khuynh hướng muốn thử ăn mặc
theo phong cách này một chút, nhưng không ngờ, kết quả thử nghiệm thực
sự không sai.
Người đàn ông gật đầu, Cố Tử Mạt như vậy, hơi khác so với bình
thường, thật cho anh cảm giác hai mắt tỏa sáng.