"Đã kiểm tra, lại không viết kết quả kiểm tra, thói quen như vậy, cũng
không quá tốt."
"Ưmh. . . . . . Viết cũng vô dụng, không cần viết."
"Kết luận bằng miệng cũng được."
"Ưmh. . . . . . Không."
"Một cơ hội cuối cùng, kết luận bằng miệng cũng được." Người đàn ông
thở hổn hển ngẩng đầu lên, ánh mắt của anh xuyên thấu qua bóng tối, chặt
chẽ nhìn cô chăm chú.
"Em. . . . . . Được rồi, em kết luận, cơ thể của anh siêu khỏe, siêu đẹp,
mạnh mẽ như nước thủy triều." Cô bị anh trêu đùa đến mức phải chịu thua,
không thể làm gì khác hơn là giơ tay đầu hàng.
Nếu cô thật sự không thuận theo anh, chỉ sợ tối nay anh sẽ không để yên
cho cô đâu.
Khóe môi Lục Minh Tuyên nâng lên, ngẩng đầu lên khỏi cơ thể từ suy
yếu đến sụi lơ của cô, ôm chặt cô, đôi môi áp vào bờ môi cô, ngăn chận tất
cả những lời cô muốn nói, chậm rãi đi từ phòng tắm, về phía phòng ngủ.
Hai người cùng nhau ngã lên giường lớn mềm mại, cùng hướng đến cánh
cửa của chỗ sâu, âm thầm dùng hết toàn lực, dung nhập vào chỗ sâu của
nhau.
. . . . . .
Đêm khuya, Cố Tử Mạt từ trong giấc ngủ ngắn tỉnh lại.
Cúi đầu, nhìn thấy một cánh tay vắt ngang qua eo mình, tràn đầy tham
muốn giữ lấy ôm cả người cô vào trong lòng.