LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 907

Nhân viên phục vụ rất nhanh đưa đến, người đàn ông đổ cồn lên bông

băng, rồi xắn tay áo lên cho cô.

Lúc trèo lên bờ, sức tay của cô không đủ, chịu không ít đau khổ, làm trầy

hết cả cánh tay.

Cô cũng cảm giác thương thế của mình có chút thê thảm không nỡ nhìn,

có chút không muốn để anh nhìn, vội vàng ngăn anh lại, "Em tự mình làm
là được."

"Em tự lau?" Lục Duật Kiêu ngừng hai giây, gật đầu một cái, "Được

thôi."

Tự cô soi gương lau cồn, đau đến nước mắt lưng tròng, lau xong cầm lọ

cồn sát trùng đi tìm anh, "Anh cần dùng sao?" Anh có bị thương không, cô
cũng không biết.

"Cần." Người đàn ông nói xong, liền cởi áo, nửa người trên để trần, chỉ

mặc một cái quần dài mù sáng, anh ngồi lên ghế sa lon, cúi đầu kinh ngạc
ngưng mắt nhìn ngực bụng của mình, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve.

Cô bước tới xem, trên ngực bụng của Lục Duật Kiêu có mấy đường vết

cắt rõ ràng, cô bỗng nhiên nhớ tới, lúc giãy giụa ở hồ nước, trong lúc vô
tình móng tay đã vạch trúng anh, trước mắt nhìn thấy chính là kiệt tác của
cô.

Trong lòng cô sinh ra áy náy cùng cảm kích, đi tới nhẹ nói, "Em giúp anh

thoa thuốc ."

Lục Duật Kiêu rất nhanh nói, "Tốt."

Dáng người của anh cực tốt, cơ bụng phẳng lì rắn chắc, đây là cảm khái

duy nhất lúc cô thoa thuốc cho anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.